Chương trước
Chương sau
Khu vực dã ngoại của thành Lạc Nhật vô cùng rộng, bốn cái cửa thành mở ra bốn hướng, mà giờ những khu vực này phân bố từ Yêu Ma Phong cho đến Quái Yêu Ma, cùng với vô số người chơi ở phe đối địch đang ẩn nấp chờ thời cơ.

"Lâu vậy?" Túc Mạc hỏi.

"Thà mất trinh còn hơn mất tiền." Hồng Quả Quả cất kĩ toàn bộ tài sản của mình, sửa soạn tâm lý liều mình cùng anh hùng, theo chân hai vị đại lão ra khỏi khu vực an toàn, đến dã ngoại kiếm điểm tích lũy.

Túc Mạc nói: "Cậu không chết được đâu."

Hồng Quả Quả ai oán nhìn cậu, tiện thể kích hoạt đạo cụ vừa mua từ Túc Mạc: "Anh đừng có rủa em."

Khu vực dã ngoại hầu hết là khu vực chiến trường, điểm tích lũy chủ yếu đến từ Quái Yêu Ma có lực công kích siêu cao sẽ đổi mới ngẫu nhiên. Mục tiêu chính của Túc Mạc là mấy con quái đó, khu vực khác nhau thì Quái Yêu Ma cũng có cấp bậc khác, quái ở Thành Lạc Nhật có level thấp nhất là 65.

Vừa rời khu vực an toàn chưa được bao lâu, bọn họ đã phát hiện con quái đầu tiên ở sườn núi nhỏ phía cửa Nam.

"Cấp 65... Hay là mời thêm hai người nữa, kiếm ông chiến sĩ nào đó tank đi?" Hồng Quả Quả hỏi.

Con gấu to lớn đã rơi xuống khiến bụi đất bay mù mịt, một chiêu Trào Phúng giữ được thù hận của Quái Yêu Ma. Túc Mạc tiếp tục gọi ra hai con thú triệu hồi khác, hỏi lại: "Cậu bảo gì cơ?"

Hồng Quả Quả lập tức đổi giọng: "Anh, anh thấy em dùng tư thế nào vẩy nước thì đẹp?"

Úc Trăn thả ra hai trận pháp: "Giúp hồi mana đi."

Hồng Quả Quả lập tức chân chó thả ra cây triệu hồi, sau đó tìm một chỗ an toàn ngồi xổm xem hai người đánh.

Quái Yêu Ma là loại quái tinh anh, mấy con quái nhỏ ở khu quái hoang còn lâu mới bằng, có thể nói nó là boss nhỏ của bản đồ. Thường một đội ngũ năm người tới đánh con quái tinh anh này cũng tốn năm phút mới xong, Túc Mạc bên này phối hợp với Úc Trăn, có trận pháp tăng tổn thương của trận pháp sư, cộng thêm thú triệu hồi đánh nhanh, tốc độ cũng không thua đội năm người, ước chừng bốn phút xong một con, đánh xong mỗi người được 10 điểm tích lũy.

Úc Trăn: "Thấy quái cấp 65 thế nào?"

Túc Mạc không hài lòng lắm: "Cũng được, nhưng đổi mới quá chậm, cảm giác kém hơn mong đợi một chút."

Úc Trăn bèn nói: "Điểm yêu ma liên quan tới cấp của quái, đánh cao hơn một cấp sẽ được thêm 2 điểm, đánh cấp 70 không?"

Cấp 70 tương đương với 20 điểm yêu ma, Túc Mạc có hơi rung rinh: "Thử đi."

Hồng Quả Quả: "..." Sao mình lại có đồng đội như vậy nhỉ, người ta muốn đánh gì nhẹ nhàng thoải mái thôi, hai ông này thì phải cái nào khó mới chịu.

Đội ngũ ba người đi từ khu vực ban đầu tới núi Võ Khúc ở gần thành Lạc Nhật, dốc núi Võ Khúc có một con quái cấp 70. Túc Mạc để Gấu xông lên, vừa bắt đầu Gấu đã bay mất 1/3 máu, so với quái cấp 65, công kích của quái 70 nằm ở một cấp bậc hoàn toàn khác.

"Tổn thương hơi cao, Hồng Quả Quả hồi máu cho Gấu đi." Túc Mạc gọi ra ba con thú triệu hồi đánh tiếp, đánh mấy bận mới quen được với tiết tấu tấn công của cấp 70, nhanh chóng thành thạo. Với lượng sát thương của họ hiện giờ, đánh cấp 70 cần chừng 7 phút, mà núi Võ Khúc có rất nhiều quái cấp 70, giờ này cũng không có ai khác, cảm giác đánh quái tương đối thoải mái.

Úc Trăn: "Thành Lạc Nhật vẫn hơi ít quái, muốn cấp cao hơn có thể tới Đồng Hoang Hàn Nha, nơi đó nhiều Quái Yêu Ma."

Túc Mạc có chút ngoài ý muốn nhìn anh: "Cậu biết nhiều thật đấy."

"Chỗ kiếm điểm chủ yếu ở bên đó, tiết tấu ở Thành Lạc Nhật tương đối chậm." Úc Trăn giải thích đơn giản: "Sang kia phải đánh nhau cướp chỗ, tiết tấu nhanh nhưng chưa hẳn đã thoải mái."

Túc Mạc hơi ngạc nhiên: "Dễ cướp không?"

Úc Trăn đáp: "Cũng không khó."

Hồng Quả Quả: "..."

Thế nào là cũng không khó? Có thấy kênh thế giới mỗi ngày có bao nhiêu bang tổ đội cướp chỗ không? Ba người bọn họ tới đó cho người ta xẻo thịt hả? Vào trong còn chưa biết có toàn thây trở ra được không, lại còn đòi cướp chỗ đánh quái, chê kinh nghiệm dễ kiếm quá hay gì?

Hồng Quả Quả chịu thương chịu khó hồi máu cho Gấu, phát hiện sự khác biệt giữa mình và các đại lão vẫn quá lớn. Y mải nghĩ miên man, đột nhiên thấy tiết tấu công kích của thú triệu hồi chậm lại, mà hai đại lão cũng không nói gì trong kênh nữa.

"Sao... Sao thế?" Hồng Quả Quả lo lắng hỏi: "Sao tự dưng im vậy."

Y còn chưa nói hết đã nghe phập một cái máu mình bay mất 1/3, kích hoạt hiệu ứng [Phản kích đánh dấu] trên người.

"Cái đờ mờ! Thích khách!"

Cửa lên núi Võ Khúc, gió lạnh heo hút thổi.

Trong hoàn cảnh có vẻ âm u này, một cái đánh dấu hình ngôi sao vô cùng chói lòa, đánh dấu lơ lửng di chuyển xung quanh, đột nhiên đứng lại, sau đó bay về phía Hồng Quả Quả!

Ngay lúc này, trận pháp đánh lan đập xuống, mấy con thú triệu hồi cũng chặn trước sau.

Thích khách ở chính giữa không ngờ gặp phải chiến thuật này, chết sững tại chỗ không dám nhúc nhích.

"Đợi mãi." Túc Mạc giơ cây đèn lên, để Nguyệt Miêu ném vào chính giữa một chiêu hỗn loạn quần thể, đánh thích khách hiện ra.

Úc Trăn tiếp nối bằng một trận pháp khống chế quần thể: "3 giây."

"Tiếp được." Túc Mạc điều khiển Cô Lang gây choáng, giữ tên thích khách đang định chạy lại.

Tốc độ quá nhanh, hai người như đoán trước sẽ có thích khách đến đánh lén, còn chuẩn bị sẵn sàng. Không chỉ có vậy, quái hoang mà họ đang đánh vẫn còn sống, hai người kệ cho nó đánh, trận pháp đánh lan cộng thêm ba con thú triệu hồi luân phiên khống chế, không tới vài giây đã cho tên thích khách cấp 70 tới đánh lén lên bảng đếm số.

Túc Mạc dời sự chú ý, tiếp tục đánh Quái Yêu Ma, thuận miệng nói: "Quả nhiên luôn đánh trị liệu trước."

Úc Trăn cũng nói: "Trị liệu dễ bị đột kích, còn không thể chống trả."

Hồng Quả Quả: "... Anh, hóa ra em là thóc à?"

Túc Mạc: "Cậu là trị liệu, máu giấy còn không đánh lại được, thích khách tìm cậu đâu có gì lạ."

"Sao anh biết có thích khách đánh lén." Hồng Quả Quả tủi thân: "Mà sao anh không nhắc em?"

"Bên cạnh có vũng nước kìa, nhìn thấy không?" Túc Mạc chỉ một chỗ đằng sau bên trái Hồng Quả Quả: "Tên đó ẩn thân đi qua vũng nước, mặt nước sẽ có gợn sóng, cậu không chú ý à? Với cả, nếu nói cho cậu thì có thể tên đó sẽ không đánh nữa."

Hồng Quả Quả hiểu ra, trước đó mình chỉ là công cụ hút quái, giờ đã lên cấp thành công cụ hút thích khách.

"Ồ, hóa ra giết người chơi được 5 điểm tích lũy." Túc Mạc nhìn thông báo điểm tích lũy chợt lóe lên: "Tôi tưởng là chỉ được 1 điểm."

Úc Trăn nói: "Giết người trong bảng xếp hạng sẽ được nhiều điểm hơn."

Mắt Túc Mạc sáng lên: "Chà, thêm vài người nữa đến thì tốt."

Hồng Quả Quả: "..."

Hai người mỗi người một câu, nghe rất súc tích nhưng trào phúng đầy bình.

Thích khách đo đất nhìn ba người đứng xung quanh mình, nghe mấy người này nói mà sôi cả máu. Hắn nhìn trúng ba tên này đang đánh quái, không có sức lực chống trả nên mới đến đánh lén, kết quả không trộm được mạng mà còn tặng người ta điểm của mình.

Hồng Quả Quả vốn đang đắm chìm trong nỗi đau thương khi trở thành công cụ, chớp mắt đã thấy thích khách hồi sinh tại chỗ chạy mất, vội vàng nói: "Ớ nó hồi sinh chạy rồi kìa, không đuổi theo à?"

Túc Mạc: "Không, đợi người tiếp theo."

Nói là đợi người tiếp theo, nhưng họ nhanh chóng đợi được nguyên một đội. Cấp bậc của cả ba thật sự trông quá dễ ức hiếp, nhóm người kia quả quyết xông lên, lại không lường trước được hành tung của họ đã bị trận pháp sư và triệu hoán sư nhìn thấy rõ mồn một trên mini map, cứ thế lên tặng mạng, bị ba tài khoản cấp thấp đánh cho tuốt xác.

Túc Mạc tính nhẩm lợi ích trong đầu, tiếc là số điểm thu hoạch mỗi ngày bị hạn chế, nếu không bọn họ ở bản đồ này có thể lên hai cấp trong 1 ngày.

Hồng Quả Quả đi từ lo lắng hãi hùng đến tập mãi thành quen, thậm chí giờ còn biết tìm góc phù hợp đứng tạo dáng, rời xa khói lửa chiến tranh, nhìn thu hoạch điểm tích lũy. Rõ ràng là một chuyện rất vui, nhưng không biết sao y lại không thấy vui.

Lúc sắp kiếm được đủ điểm tích lũy trong ngày, ba người gặp một đội thích khách.

Sau khi đổi mới hệ thống trận doanh, dã ngoại thành sân nhà của các nghề pvp, trong số đó top 1 thuộc về bá chủ dã ngoại, thích khách của Phong Đình Sơn. Hầu hết người chơi ở dã ngoại đều sẽ tổ đội với nhau, lạc đàn dễ bị úp sọt, nhưng có một trường hợp mà tỉ lệ chết cả nhóm cũng cực cao, đó là gặp phải đội năm thích khách.

Túc Mạc phát hiện không hợp lý là vì tiếng bước chân. Tiếng bước chân của một thích khách rất khó nghe thấy, nhưng một đám người tới gần thì có nhẹ nhàng cỡ nào cũng sẽ xuất hiện sơ hở. Cậu và Úc Trăn nhìn nhau, im lặng không lên tiếng điều chỉnh chỗ đứng, đến khi tiếng lưỡi dao xé gió lao tới, thích khách nhảy lên đánh lan, lập tức kích hoạt [Phản kích đánh dấu]!

Đội thích khách này rõ ràng rất bài bản, không hề tách nhau ra, năm người đồng loạt phi tới chỗ Hồng Quả Quả.

Đánh lan rơi xuống, kích hoạt ngay năm ngôi sao chói lòa, Hồng Quả Quả bị nạo cho còn chấm máu: "Cứu em!!!"

Úc Trăn ném tới trận pháp phòng ngự cứu y một mạng: "Mở kĩ năng chạy trốn đi."

Hồng Quả Quả mở kĩ năng, vắt giò lên chạy.

Năm thích khách thấy thế lập tức thu dao, thấy trị liệu sư kích hoạt kĩ năng trốn chạy cũng không ham chiến, ngược lại dời mục tiêu đến hai người còn lại. Bọn họ theo thứ tự tách ra, lại không biết hành tung của mình đã hoàn toàn bại lộ vì đánh dấu.

Túc Mạc tranh thủ lúc đánh dấu còn hiệu lực, triệu hồi Nguyệt Miêu tung một chiêu hỗn loạn quần thể, khống chế được ba người. Cậu nhanh chóng lùi lại tránh lưỡi dao phi tới, bị thương nhẹ, lập tức kích hoạt đánh dấu lần nữa, giúp Túc Mạc xác định vị trí của hai người còn lại: "Bên phải."

Trận pháp trói buộc rơi xuống, khóa ba tên thích khách tại chỗ.

Túc Mạc thấy thế kéo giãn khoảng cách, ngay trước khi thích khách đọc chú ẩn thân đã tung một chiêu choáng cắt ngang, phối hợp với trận pháp sư đánh giết một người trong đó.

Đội thích khách bị thế công lần này đánh cho ngu người, kế hoạch tấn công ban đầu phá sản, hoàn toàn không ngờ được hai người kia lại có phản ứng nhanh như vậy, khống chế liên tục hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội ẩn thân bỏ trốn. Thế cục đảo ngược, khống chế tiếp nối đánh lan, hai người nối kĩ năng cho nhau, ở xa còn có trị liệu sư hỗ trợ. Lần lượt từng chiêu, đội thích khách bị khóa chết ở giữa không khác nào mấy con quái, từng người ngã xuống.

Chỉ một lát sau, cả đội bọn họ còn mỗi hai người.

"Rút lui!" Đội trưởng đội thích khách ra lệnh, nhân lúc giải khống chế vừa hồi, định chuồn.

"Tính chạy à?" Túc Mạc hất cây đèn, Cô Lang nhào tới thích khách đang bỏ chạy, choáng 3 giây, thuận lợi giết chết hắn. Thỏ Linh Tâm ở thời điểm này chạy ra, từ một hướng khác quạt một bạt tai, giết người cuối cùng.

Hồng Quả Quả vác theo thanh máu còn một nửa chạy tới: "Làm em sợ muốn chết, ban nãy anh Hành mà buff chậm một giây thôi là em liệm rồi."

Túc Mạc tính điểm tích lũy: "Không sao, cậu cất hết tiền trong kho rồi còn gì? Chết thì cày lại thôi."

Hồng Quả Quả: "..."

Ban nãy anh bảo không chết cơ mà!

"Combo khống chế vừa rồi bị lọt mất 2 giây thì phải?" Túc Mạc nhìn về phía Úc Trăn: "Bị bọn họ nhân lúc đó giải khống chế."

Úc Trăn không ngờ triệu hoán sư còn để ý chi tiết 2 giây này trong lúc chiến đấu, bèn đáp: "Ừ, vấn đề hồi chiêu cấp thấp, cấp cao sẽ tốt hơn."

Túc Mạc gật đầu: "Thế cũng được, không sao, đây là lần đầu bọn mình phối hợp, lần sau để tôi giữ một chiêu khống chế bù vào 2 giây đó."

"Xem còn thiếu bao nhiêu điểm nữa?"

"Bọn họ cống cho một đợt, hình như đủ rồi."

"Sát Thủ Vô Tình? Béo vậy, hẳn 20 điểm tích lũy."

"Vậy về thành đi."

Nguyên đội thích khách nằm rải rác quanh đó, khó có thể tưởng tượng rằng mình - trong tình huống đầy ưu thế - lại bị một đội gà rừng diệt sạch.

-

Diễn đàn Tinh võng, phần chủ đề nóng trong ngày xuất hiện một bài đăng.

--- [Triệu hoán sư Momo, có ai biết cậu ta hiện giờ ra sao không?]

Sau khi chuỗi nhiệm vụ Túng Thiên Khải kết thúc, bốn người phá màn cuối có thể nói là một trận chiến thành danh. Từ khi họ lên cấp 40 rời khỏi khu vực tân thủ, có không ít bang hội U Minh đã ném ra cành ô liu. Trước hết nói về streamer Thanh Phong Đến Đây, người kia có đồng đội, gần đây chỉ livestream chém gió tìm kỳ văn, không mấy mặn mà với việc gia nhập bang hội lớn. Tiếp đến là thương nhân Tiểu Hồng Quả May Mắn, người này còn kì quái hơn, nghe nói mỗi bang hội tới cửa mời y gia nhập đều bị y giật dây mua vũ khí, cuối cùng người chưa vào bang, tiền đã ra không ít.

Kĩ thuật của trị liệu sư và kiếm sĩ chỉ ở mức ổn, quan trọng là triệu hoán sư và trận pháp sư.

Trận pháp sư online ít, trò chuyện riêng hay thư từ đều không trả lời, về sau là không thấy thông tin gì nữa. Triệu hoán sư càng khỏi phải nói, từ lúc vượt ải đến giờ không thấy bóng dáng đâu. Các bang lớn nghe ngóng tin tức hồi lâu cũng chỉ biết là triệu hoán sư có chút mâu thuẫn với Chúc Thiên, không hỏi thăm được gì khác.

Quản lý của từng bang đều bó tay, ngay cả tự mình liên hệ cũng không được.

Trên Tinh Võng càng không có một dòng thông tin nào liên quan tới cậu, Momo giống như người tiền sử mà người Hoa cổ hay nhắc tới.

[Cấp báo --- Tôi phát hiện ra triệu hoán sư Momo! Tôi thấy cậu ta có dấu hiệu bang hội rồi.]

[Vãi, thật đấy à? Tưởng là không bang nào mời được ông này chứ?]

[Online khi nào vậy??? Sao tui không biết.]

Người đăng bài trả lời: [Hôm qua tui làm nhiệm vụ đúng lúc bắt gặp đội của bọn họ, tên bang là Sớm Ngày Làm Giàu, triệu hoán sư trận pháp sư và trị liệu sư đều ở đó, chắc là ba người họ định phát triển bang của riêng mình.]

Có người thứ nhất lên tiếng, sau đó có người thứ hai.

[Em cũng có gặp, lúc đó Momo đang tìm tài liệu ở trong Thành Lạc Nhật, hình như anh ý thành Tinh Tượng Sư rồi, gần đây đang hợp tác làm đạo cụ với Tiểu Hồng Quả.]

[Gì???? Một đống phó bản yêu ma chưa giải quyết mà đại lão lại bỏ đấy chạy đi làm con buôn?]

[Mấy ông thần thánh hóa Momo vậy? Suy cho cùng cũng mới chỉ vượt được một phó bản chứ mấy.]

Càng lúc càng đông người thảo luận, bài đăng nhanh chóng bùng nổ lên trang đầu. Đúng lúc này có người chơi gửi một đường link vào bài, đó là đường link dẫn tới một bài đăng trong khu thích khách. Khu thích khách từ trước đến nay luôn nổi tiếng về việc bàn luận kĩ thuật, nhưng bài đăng này vô cùng được chú ý, thậm chí còn vượt qua bài đăng giải thích kĩ thuật của đại thần nào đó.

Vừa nhấn vào thì thứ đập vào mắt là một video.

Người đăng là một người chơi thích khách có chút tiếng tăm trên diễn đàn, khoảng thời gian này ra mắt hệ thống trận doanh, người này bèn lập một đội thích khách nằm vùng dã ngoại, là một đội dao phay nổi tiếng trong trận doanh Huyền Dương, đội trưởng Sát Thủ Vô Tình có tổng điểm tích lũy đứng tầm trung trên bảng xếp hạng.

Video này bọn họ quay khi đi tuần tra bản đồ thường ngày, nhưng nội dung hôm nay có vẻ khang khác.

[Chủ lầu: Hai bố triệu hoán sư với trận pháp sư của U Minh giết điên rồi hả? Dã ngoại mà giết vượt cấp 5 thích khách! Từ khi nào mà hai nghề này có phản ẩn thế, con mẹ nó chứ điêu vãi, tôi ngu luôn rồi.]

Phía dưới toàn người chơi thích khách nhao nhao mắng, không ngừng nghi ngờ hai người này bật hack, hoặc là mở plug-in đặc biệt nào đó.

Các người chơi thuận theo đường link chạy với khu thích khách mở video thì nhìn thấy một show đánh giết vượt cấp siêu đỉnh. Cho tới khi video kết thúc, bọn họ nhìn thấy một con Thỏ Linh Tâm có vẻ quen quen từ trống rỗng nhảy ra, vả bốp cái chết thích khách, màn hình chuyển sang màu đen trắng tử vong.

Sau đó vang lên giọng của một nam sinh trẻ tuổi.

--- "Mấy người hồi sinh đi, hoan nghênh lần sau trở lại."

Các người chơi: "..."

Mẹ nó tự dưng rợn hết cả tóc gáy.

Nhưng mà chuyện đến đó vẫn chưa xong, họ kéo xuống đọc bình luận thì thấy một ID vô cùng quen thuộc.

Tiểu Hồng Quả May mắn: [Ké miếng quảng cáo nhé. Bạn muốn sừng sững không ngã ở dã ngoại? Bạn muốn ngầu như trong video? Bạn muốn hưởng thụ một lần nhập sổ hơn trăm điểm tích lũy? Vậy bạn nhất định phải ghé xem sản phẩm mới của chúng tôi, một đạo cụ tuyệt đỉnh khiến thích khách phải thán phục. Ai có hứng thú hãy liên hệ ID Tinh Võng Tiểu Hồng Quả May Mắn, địa chỉ cửa hàng là [Cửa hàng đạo cụ phản ẩn của Hồng Quả Quả (tọa lạc ở phố Tây thành Lạc Nhật)], đừng do dự nữa, mua số lượng nhiều sẽ có ưu đãi nha ~~]

Tác giả có lời muốn nói:

Hồng Quả Quả: Hê, đỡ phải làm video quảng cáo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.