Úc Trăn nhìn Túc Mạc đang nằm trên người mình, dường như nơi đáy mắt thiếu niên ấy chứa đựng ánh sáng rực rỡ, rõ ràng cậu chỉ nói một câu xin lỗi, song lại khiến anh có ảo giác... cứ ngỡ như đôi mắt ấy đang đong đầy hình bóng anh vậy.
Tim như bị một chú mèo cào nhẹ, xuất hiện cảm giác ngứa ngáy không thể diễn tả. Úc Trăn không hỏi sao lại thế này, đối phương cũng không mở miệng. Ánh nhìn xung quanh dừng lại trên người bọn họ, cơ mà bọn họ lại không biết gì cả.
Túc Mạc vẫn còn đắm chìm trong cảm giác vui sướng tràn trề của trận đấu, mặc dù đã quay về thành chính, nhưng trong đầu cậu vẫn liên tục tự hỏi về tình thế khi ấy, cho đến khi Úc Trăn lên tiếng cậu mới hoàn hồn, bắt gặp một đôi mắt sâu thăm thẳm.
"Xin lỗi." Tay cậu không cẩn thận ấn xuống ngực đối phương, Túc Mạc định tránh khỏi người Hành Tung Bất Định thì trước mắt chợt bắn ra một khung thông báo.
Momo không rời đi, tay cậu ấn xuống, vẫn ngồi trên người anh như cũ.
Úc Trăn nhìn đối phương vẫn giữ nguyên tư thế, không có hành động gì kế tiếp, hình như cậu còn đang nhìn anh nữa, tự dưng mấy suy nghĩ kỳ lạ chợt dâng trào trong lòng: "Cậu..."
Anh chưa kịp nói hết thì người trước mặt đã hóa thành một luồng khói trắng, nháy mắt biến mất tăm.
[Bạn bè Momo đã rời mạng.]
Úc Trăn đột nhiên định thần lại.
"Anh Hành, anh ở đâu đó!"
"Anh Hành ơi, giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-chien-luoc-tien-cong-cua-thien-tai/3379407/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.