Chương trước
Chương sau
Thông báo toàn server tương đương với việc toàn server đều biết, chỉ cần người chơi đang online thì đều có thể nhìn thấy một dòng thông báo vàng rực rỡ.

Thông báo bình thường thì có thể xem rồi cho qua, nhưng Túng Thiên Khải là nhiệm vụ chưa mở khóa mà toàn server đều quan tâm, tiến độ nhiệm vụ khựng lại ở mốc 90% suốt hai tuần liền. Đây là lần đầu tiên sau hai tuần nó tăng trưởng một cách rõ rệt, điều này đồng nghĩa với việc bản đồ "Hang Động Mờ Sương" xuất hiện là nhân tố vô cùng quan trọng trong chuỗi nhiệm vụ Túng Thiên Khải!

[Nhiệm vụ thế giới có biến! Vui lên mấy má ơi!]

[Khu vực tân thủ! Phát hiện bản đồ mới ở khu vực tân thủ!]

[Á đù, thiệt hông đó, tui lập tức xách acc clone tới liền.]

[Có hai người phát hiện đầu tiên, tôi vừa hóng tin, hình như là triệu hoán sư và trị liệu sư.]

[Khoan... dòng cuối trong thông báo, người chơi dũng cảm là sao?]

[Móa, người chơi dũng cảm, có khi nào là cơ chế khiêu chiến map ẩn không?]

Đương lúc kênh thế giới và các diễn đàn đang thảo luận sôi nổi thì hai người chơi mở được bản đồ ẩn đang đứng trước cửa hang động.

Trong hang rất tối, chỉ có thể nhìn phạm vi cách cửa 3 mét, đi sâu vào thêm thì không thấy rõ.

"Hang Động Mờ Sương." Túc Mạc định gửi tọa độ cho Hành Tung Bất Định thì bất ngờ phát hiện trên bản đồ thu nhỏ không hiện bất kỳ tọa độ gì cả: "Sau khi tổ đội cậu có nhìn thấy vị trí của tôi không?"

Hành Tung Bất Định: "Hiển thị khu vực không rõ."

"Chờ tí." Túc Mạc nói: "Để tôi gửi kêu gọi."

Dứt lời, cậu click vào, sau đó trên giao diện hiện lên thông báo.

[Đã gửi lời kêu gọi đến danh sách bạn bè.]

"Hệ thống kêu gọi..." Quả Sơn Tra nói: "Trời đất ơi, tụi mình đi vào bản đồ ẩn nè."

Hệ thống kêu gọi vừa phát ra thì giao diện lập tức trở nên đen thui. Trong chốc lát, trước mặt Quả Sơn Tra và Túc Mạc chợt xuất hiện hai người, là trận pháp sư Hành Tung Bất Định và... kiếm vật lý Ly Sơn Kiếm Phái – Gió Mát Đến Chậm.

"Momo?" Gió Mát Đến Chậm vừa được triệu hồi ngớ cả người: "Em vừa lên mạng thì thấy khung nhắc nhở, là sao vậy?"

"Kêu gọi bạn bè, khi phát hiện bản đồ đặc thù và phó bản đặc thù, nếu nhân số trong đội không đủ thì có thể gửi lời kêu gọi trong danh sách bạn bè." Hành Tung Bất Định ngẩng đầu nhìn hang động tối đen, nói: "Người phát hiện đầu tiên có quyền kêu gọi."

Quả Sơn Tra: "Thôi tiêu, đây là bản đồ ẩn của nhiệm vụ Túng Thiên Khải, độ khó năm sao lận mà chúng ta chỉ có bốn người."

Nghe nhiệm vụ Túng Thiên Khải, Gió Mát Đến Chậm không kìm được "đù" một tiếng, tiện thể nhìn số đồng đội ít ỏi xung quanh: "Từ từ nha, nếu là bản đồ ẩn của Túng Thiên Khải thì chẳng lẽ có bốn người chúng ta đánh thôi hả? Mọi người mau nhìn trong danh sách bạn bè còn ai không, gọi họ lại đây đi!"

Quả Sơn Tra: "Ngại quá, bạn bè của tui toàn acc clone, người online duy nhất đang ở đây nè."

Dứt lời, cậu ta nhìn Momo.

"Chờ xíu." Túc Mạc mở hệ thống Dịch vụ Chăm sóc khách hàng ra, hỏi: "Dịch vụ Chăm sóc khách hàng, nhiệm vụ Túng Thiên Khải là gì?"

Dịch vụ Chăm sóc khách hàng nhiệt tình trả lời: "Cưng à, Túng Thiên Khải là chuỗi nhiệm vụ chưa mở khóa cấp 70, nó phân bổ ở khắp nơi trên đại lục Thiên Hoàn, khi hoàn thành nhiệm vụ Túng Thiên Khải có thể mở ra Con Đường Thiên Khải.

[Danh sách nhiệm vụ Túng Thiên Khải (Đã vượt ải).]

[Manh mối toàn server về Túng Thiên Khải.]

Hành Tung Bất Định: "?"

Quả Sơn Tra: "..."

Gió Mát Đến Chậm: "..."

Ba tay già đời kế bên không hỏi, lại đi hỏi Dịch vụ Chăm sóc khách hàng, cậu khinh thường tụi tụi đúng không!

"Anh à, anh có thể lý giải nó là một nhiệm vụ tổng có rất nhiều nhiệm vụ chi nhánh, người chơi toàn server hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh thì có thể mở Con Đường Thiên Khải, đến cấp bậc tối cao sẽ thay đổi thành cấp 80." Quả Sơn Tra giải thích giản lược: "Mỗi nhiệm vụ trong Túng Thiên Khải đều có thể xem là nhiệm vụ giai thoại, phần thưởng nhận được vô cùng phong phú. Nghe nói mấy sếp lớn trên bảng xếp hạng vừa lên mạng là chạy khắp nơi làm nhiệm vụ, tiến độ thế giới hiện tại hơn một nửa là nhờ công bọn họ đó."

Túc Mạc: "Nhiệm vụ này rất khó à?"

Cuối cùng Gió Mát Đến Chậm cũng hiểu đầu đuôi ngọn ngành, nghe vậy thì bèn đáp: "Đương nhiên là khó rồi! Nhiệm vụ này không công khai manh mối, mấy manh mối hiện tại đều do các sếp lớn thu thập được. Giống như hai người đánh bậy đánh bạ phát hiện nhiệm vụ chi nhánh nè, toàn bộ đều dựa vào vận may hết."

Bốn người đứng trước cửa Hang Động Mờ Sương nhìn con đường tối đen như mực bên trong.

Kêu gọi bạn bè chỉ có thể dùng được một lần, nói cách khác, bọn họ sẽ phải tự mình đánh bản đồ ẩn này. Hoặc vượt ải đẩy tiến độ thế giới, hoặc thất bại sau đó tìm cơ hội khác tiến vào.

"Giờ sao đây?" Gió Mát hỏi: "Tụi mình tiếp tục đi vào trong à?"

Hành Tung Bất Định phất tay, một vật đột ngột rơi xuống: "Đi thôi."

"Gì thế?" Túc Mạc ngạc nhiên.

Hành Tung Bất Định giải thích: "Quyển trục của Chiêm tinh gia."

Túc Mạc: "Ở đâu ra vậy?"

Quả Sơn Tra bổ sung: "Quyển trục chiếu sáng, bán 10 vàng một cái."

Túc Mạc: "Ò."

Mắc quá à.

Hành Tung Bất Định đi trước, dựa vào ánh sáng từ quyển trục dẫn đường cho người khác. Túc Mạc bước theo sau, ánh mắt cậu dừng trên người trận pháp sư một hồi, sau đó nhìn sang vách đá hang động. Hai bên vách đá tối đen, phủ kín các loại tế văn kỳ dị.

"Momo, hôm qua anh chưa trả lời tin nhắn của em đó." Gió Mát Đến Chậm theo sau Túc Mạc, bắt đầu trò chuyện: "Lần trước anh kêu khi nào online sẽ đi đánh cấp với em, rốt cuộc anh lên cấp 28 rồi mà em vẫn còn ở 27. Nếu không phải mấy người xem live của em nói nhìn thấy anh trên diễn đàn thì em cũng không biết anh bị người Chúc Thiên theo dõi luôn ấy."

Quả Sơn Tra: "Diễn đàn gì? Tụi tui được lên diễn đàn hả?"

"Đúng đó." Gió Mát Đến Chậm: "Có người quay lại lúc mọi người đánh quái, trên diễn đàn có bài đăng được lên top, với cả có người chụp hình mọi người làm nhiệm vụ á."

Túc Mạc: "..."

Quả Sơn Tra hiểu ra: "Đột nhiên tui biết tại sao mình bị đồ sát rồi..."

Gió Mát Đến Chậm: "Đám người Chúc Thiên kia thật quá đáng, bọn họ chỉ có cùng lắm là ba đội mà dám diễu võ giương oai ở thôn Tân Thủ."

"Chứ sao nữa." Quả Sơn Tra: "Ở server chính bị đánh chắc luôn, nghe nói tuần trước điểm dừng chân bang hội của bọn họ bị người ta xông vô đập đó."

Gió Mát và Quả Sơn Tra cùng chung kẻ địch, tiếng trò chuyện hăng say của bọn họ làm giảm bớt bầu không khí âm u trong hang động.

Túc Mạc ngửa cổ nhìn lên, chỗ tiếp giáp giữa vách đá sần sùi phía trên và vách đá hai bên hơi là lạ, đặc biệt là những nhũ đá sắc nhọn nằm rải rác, hình như là cố ý để dành cho thứ gì đó. Đột nhiên, Túc Mạc cảm thấy sau lưng có ai đang nhìn, cậu quay đầu lại thì đối mắt với Hành Tung Bất Định.

Hành Tung Bất Định nhìn cậu, đôi mắt sâu hun hút trong hang động lập lòe sáng.

Túc Mạc cảm thấy hơi quen, vừa định hỏi thì người nọ đã nghiêng đầu nhìn sang nơi khác.

Lối đi lúc quẹo lúc ngoặt, bọn họ đã đi được một lúc rồi.

Đột nhiên, chỗ sâu trong hang động vang lên tiếng sột soạt, Gió Mát giật mình: "Mọi người có nghe tiếng gì không?"

"Chúc mừng bạn, người chơi dũng cảm." Giọng Hành Tung Bất Định vang lên trong hang động yên tĩnh: "Phần cuối câu là dũng cảm, đây là bản đồ khiêu chiến."

Anh vừa dứt lời, con đường bất ngờ rung rinh kịch liệt, giống như đất rung núi chuyển vậy.

Tiếng ong ong từ xa vọng lại, hoa văn quái dị trên vách sáng lên, trong nháy mắt chiếu sáng cả con đường tăm tối. Không khí âm u kéo đến, cuồng phong dữ dội càn quét qua, mọi người bị gió thổi lùi lại mấy bước.

"Cái gì vậy trời!"

Bóng tối bị ánh sáng chói mắt quét sạch, trong cơn cuồng phong có gì đó đang tới.

Túc Mạc không tự chủ được giơ tay lên cản, kéo theo đó là cơn đau như dao cắt, thanh máu của nhân vật đang tụt xuống một cách chóng mặt, thể lực cũng giảm mạnh. Cậu biến sắc, cố chịu đựng triệu hồi Phong Ưng.

Kỹ năng quần công của Phong Ưng lập tức thi triển, hai luồng gió mạnh tác động vào nhau khiến các đòn công kích khựng lại trong chớp mắt.

Đúng lúc này, trận pháp sư chộp lấy cơ hội triển khai trận pháp phòng ngự, mọi người tranh thủ thở dốc trong vòng hào quang màu lam sẫm.

"Ầm!"

Bên trên trận pháp phòng ngự trong suốt, hoa văn trên hai vách tường phản chiếu ánh sáng mờ nhạt, chúng đang biến hóa, dường như các đòn tấn công đã làm nhiễu loạn trật tự nơi đây.

Vô số quái trong bóng đêm va chạm vào vòng trận pháp, lúc này, đám người mới Túc Mạc đứng bên trong mới nhìn thấy rõ rốt cuộc đó là quái vật gì. Âm phong kia không phải gió bình thường mà nó mang theo sinh vật khói đen kỳ dị, dày đặc như muốn bít cả đường đi.

[Bạn đã tiến vào Biển Sương Mờ Ảo.]

Quả Sơn Tra không nhịn được chửi phát: "Gì nữa đây trời?"

Hành Tung Bất Định lạnh lùng nói: "Hình thức dũng cảm, giết hết quái là có thể vượt ải map này."

"Bốn người sao mà đánh?" Gió Mát vừa dứt lời thì thấy mấy thú triệu hoán lao ra từ bên cạnh.

Hành Tung Bất Định: "Lui!"

Thú triệu hoán của Túc Mạc đứng thành hình tam giác che chắn phía trước, Phong Ưng thi triển làm chậm tranh thủ thời gian cho bọn họ. Cả đội lùi về sau mấy chục mét, sau đó bị ép vào hang đá chật hẹp, lúc này quái vật đang tấn công điên cuồng mới dừng lại rồi biến mất trong tích tắc.

Âm phong cũng rút nhanh chóng, con đường lại trở về dáng vẻ yên tĩnh.

[Bạn đã tiến vào khu vực an toàn.]

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Quả Sơn Tra run chân ngồi quỳ trên mặt đất.

Hoa văn kỳ dị chậm rãi ẩn vào trong vách đá rồi biến mất.

Túc Mạc đảo mắt qua đám quái, tiện thể nhìn vách đá sần sùi: "Xem ra, chỉ cần chúng ta đi về phía trước thì sẽ kích hoạt công kích của quái."

Nếu cậu không nhìn lầm thì trong mười mấy giây vừa rồi, hình như hoa văn trên vách đá có biến hóa vài lần.

Hành Tung Bất Định rút trận pháp phòng ngự về, sau đó liếc nhìn Momo.

Khi nãy hẳn là kỹ năng mở màn diệt đoàn trong hình thức dũng cảm, dường như triệu hoán sư đã tiên liệu trước nên cho bọn họ thời gian để lùi lại, nếu không trong tình huống kia, chắc chắn thành viên trong đội không chết cũng bị thương, hoặc hơn nữa là thất bại hoàn toàn.

Túc Mạc để ý thấy ánh mắt của Hành Tung Bất Định: "Sao vậy?"

Hành Tung Bất Định khựng lại, anh bèn nhìn sang vũ khí của cậu, khẽ nói: "Cậu không đổi vũ khí."

Thì ra người này đang nhìn vũ khí của mình, Túc Mạc giải thích: "Vũ khí môn phái cho tân thủ mắc quá, chưa định mua."

[Người chơi Hành Tung Bất Định yêu cầu giao dịch với bạn.]

Túc Mạc click đồng ý, sau đó cậu nhìn thấy một cây Đăng Trượng của triệu hoán sư được thả lên khung giao dịch.

Cậu phát hiện đây là vũ khí thủ công, trên thông tin trang bị có viết tên họ của người chế tạo – "Người chế tạo: Hành Tung Bất Định".

"Đồng ý giao dịch đi." Hành Tung Bất Định giải thích: "Kỹ năng sống của tôi là thợ rèn, Đăng Trượng này là phế phẩm hôm trước tinh luyện vũ khí, tốt hơn... cần câu của cậu đấy."

Túc Mạc nhìn lướt qua trị số vũ khí trên trang bị: "Cảm ơn cậu, sau khi rời khỏi hang động tôi trả lại."

Sau khi nhận được vũ khí thì cậu nhìn ngắm một phen, tỉ lệ của Đăng Trượng cũng xêm xêm Phán Quan Bút của trận pháp sư. Khoan hẵng bàn về công kích, vũ khí này cầm thoải mái hơn cần câu nhiều.

"Mới nãy là gì vậy! Tự nhiên sáng lên nhiều quá chừng, mém xíu mù mắt em rồi." Gió Mát thở hắt ra, cậu ta bò dậy đi về phía trước mấy bước, gió lớn cuốn theo sương mù lại xuất hiện, một đám quái giống như lốc xoáy sương mù xuất hiện trước mặt cậu ta, lạnh lẽo như băng.

Cậu ta vội vàng lùi lại, đứng trong vùng an toàn nói: "Bộ dạng của đám quái này thật là..."

Vài người thay phiên nhau thử nghiệm, mới đầu còn ổn, nhưng bọn họ càng đi nhiều thì đám quái vật kia tới càng nhiều. Hơn nữa chúng cực kỳ quái dị, sau khi đánh chết thì mười mấy giây sau sẽ đổi mới một lần, vậy nên không thể giết toàn bộ chúng được.

Quả Sơn Tra giải thích: "Quái càng nhiều thì càng mạnh, tụi mình kéo dài thời gian càng lâu thì chịu sát thương càng lớn."

Gió Mát nhìn con đường vừa sâu vừa tối: "Phạm vi kỹ năng của tôi quá ngắn, hay là cậu buff đi tôi xông lên thử xem."

Quả Sơn Tra thả hoa trị liệu ra: "Lên đi lên đi, buff không thành vấn đề."

Kết quả là, hai người vừa xông lên đánh chừng bảy tám giây thì vác cơ thể cạn máu chạy về, chật vật ngã xuống đất.

Quái này không bình thường như người ta, nó cứ kéo tới miết, đánh hoài không hết.

"Tạm thời ở đây an toàn, nghĩ cách trước đi vậy." Quả Sơn Tra: "Máu quái quá trâu, kỹ năng sát thương cũng cao, bốn người tụi mình đánh không được, cách biệt cấp bậc quá mà."

"Vậy giờ đánh sao đây?" Gió Mát nghĩ mà sợ: "Bản đồ chi nhánh của Túng Thiên Khải khó như này à? Hay là phải tổ đội hai mươi người tới đánh... Em không ổn rồi, kiếm sĩ vật lý rời khỏi trận chiến."

Hành Tung Bất Định không nói gì, nhưng vẫn lấy quyển trục chiếu sáng thăm dò quái ở xa. Không chỉ người mà đồ vật vượt qua vạch an toàn thì đám quái vật kia cũng nhào tới công kích, đồng nghĩa với việc không được phép lợi dụng đạo cụ để vượt ải.

Anh trầm tư, thấy triệu hoán sư Momo bên kia đang thả thú triệu hoán dụ quái.

Cô Lang và Bạch Hổ cách đó không xa đang tránh né khắp nơi, quấy nhiễu đám quái trước mặt. Còn triệu hoán sư thì dựa vào vách đá, lắc Đăng Trượng trong tay, vẻ mặt cậu hết sức bình thản, tựa như quần chúng đứng từ xa xem phân tranh, vừa lãnh đạm lại vừa cô độc.

"Cậu không cần vội." Hành Tung Bất Định đột nhiên nói.

Túc Mạc nghe vậy thì ghé mắt sang nhìn, như đang nghi hoặc.

Không lâu sau, triệu hoán sư lại nói: "Bản đồ Thiên Hoàn có khu vực cấp 40, tuy người chơi có thể tự do lui tới khu tân thủ, nhưng bởi vì các loại quy tắc ở đó nên người chơi ở lại khu này không nhiều."

Hành Tung Bất Định nhìn cậu.

"Thiên Hoàn là trò chơi do đầu não khống chế, nhưng khuôn khổ và quy tắc cơ bản của nó đến từ con người. Nếu nói đây là game thực tế ảo giữa AI và con người, vậy quy tắc cơ bản sẽ không chệch khỏi khuôn khổ giới hạn. Đầu não dùng AI để suy diễn trò chơi, nhưng nó phải tuân theo kết luận logic của AI và quy tắc riêng của con người." Túc Mạc ngẩn người, cậu lầm bầm như đang muốn biểu đạt gì đó, nói được nửa chừng thì hoàn hồn lại.

Hành Tung Bất Định: "Sao cậu không nói nữa?"

"Xin lỗi, thói quen xấu thôi." Túc Mạc thở hắt ra, sau khi nói chuyện phiếm với Trương Khải cậu bèn suy nghĩ hình thức AI của Thiên Hoàn, sao lại thuận miệng nói ra cơ chứ?

Cậu nghĩ ngợi một chốc, ra vẻ tự nhiên nói: "Dựa trên tiền đề của các quy tắc, người chơi sẽ đối kháng với AI, đây là cách lý giải của tôi về hình thức vận hành cơ bản của Thiên Hoàn."

Hành Tung Bất Định nhìn cậu: "Cậu cứ tiếp tục."

Túc Mạc nhướng mày, cậu hơi bất ngờ.

"Khó khăn sẽ có, nhưng nó phải tuân theo quy tắc." Túc Mạc: "Đây là bản đồ khu vực tân thủ, khi đầu não suy diễn trò chơi thì nó hẳn phải có giải pháp cơ bản để thỏa mãn người chơi cụ thể tại một khu vực cụ thể. Nói cách khác, ngoại trừ dùng bạo lực ra thì chắc chắn bản đồ này sẽ có phương thức vượt ải phù hợp với tân thủ... Người chơi dũng cảm, dũng cảm không có nghĩa là hữu dũng vô mưu, đúng không?"

"Cậu phát hiện được gì rồi à?"

Túc Mạc nhìn về phía vách đá đối diện, cậu đứng thẳng dậy: "Hoa văn trên tường có sự sống."

Dứt lời, cậu thả Bạch Hổ ra, hoa văn trên tường lóe lên ánh sáng mờ ảo trong nháy mắt, nó bắt đầu chuyển động lên trên như rắn bò. Khi Bạch Hổ trở về thì những hoa văn đó tựa như bị rút hết sinh mệnh, chúng lập tức dừng lại.

"Không chỉ sống mà nó còn khác nhau nữa."

"Momo! Tụi em đang thử đánh quái bên trái, anh tới đây đi!" Gió Mát hô: "Em mới đánh nè, nhiều kinh nghiệm lắm, ngu gì không đánh."

Nhiệm vụ Túng Thiên Khải có kinh nghiệm à?

Túc Mạc – người từng trải nhiệm vụ giai thoại keo kiệt cảm thấy ngạc nhiên: "Một quái được bao nhiêu kinh nghiệm?"

Gió Mát: "4000 kinh nghiệm."

Túc Mạc nghe vậy thì đứng thẳng thóm lại: "OK, hay là cậu đánh trái, tôi đánh phải nhé?"

"Còn chia ra trái phải nữa hở?" Quả Sơn Tra nhịn không được nói: "Mấy người có nghĩ đến cảm nhận của trị liệu không vậy?"

Túc Mạc thả Thỏ Linh Tâm ra: "Cậu không buff được à?"

Quả Sơn Tra: "... Em buff được, anh kéo em lên cấp đi anh."

***

Úc Trăn đứng im không nhúc nhích nhìn ba người chia làm hai bên đánh quái, hoa văn hai vách đá biến hóa theo từng đợt đánh quái của bọn họ, như ẩn như hiện, nếu không cẩn thận quan sát sẽ rất khó nhìn ra quy luật.

Nếu vậy xem ra, triệu hoán sư quả thật rất nhạy bén.

Trong kênh trò chuyện riêng, chấm xanh của Hai Lăm Ngàn đang sáng lên.

Úc Trăn tắt chế độ im lặng: "Nói."

Hai Lăm Ngàn: "Rốt cuộc anh cũng có thời gian nói chuyện với em rồi hả? Diệt đoàn chưa? Ổn không vậy?"

Úc Trăn: "Nói xong chưa? Tôi mở chặn đấy nhé."

"Đừng đừng đừng, vô chuyện nè!" Hai Lăm Ngàn: "Lần này nhiều người tạo acc clone thăm dò như vậy, ngay cả anh cũng tạo, cuối cùng lại bị hai người mới hớt tay trên. Em thấy cuối câu là người chơi dũng cảm, nói sao nhỉ, hay là em dẫn anh đến thành chính lượn lờ xem có thể tìm được cơ chế trợ giúp nào không nha."

Úc Trăn trả lời: "Khó đấy, tôi đã hỏi cách mở bản đồ rồi, nhưng bọn họ không biết cơ chế kích hoạt."

Hai Lăm Ngàn: "Vậy thì khó thật, nếu lần này không vượt ải thì tiến độ sẽ đứng im ở đó. Hơn nữa còn là hình thức dũng cảm nữa, nếu là hình thức khác thì còn có thể thắng được, còn dũng cảm giống như chạy đua vũ trang luôn rồi. Thêm bốn người các anh nữa, tự nhiên thấy cảm lạnh ngang."

"Vậy à?" Ánh mắt Úc Trăn dừng trên vách hang động bên trái, nơi đó lại xuất hiện một hoa văn mới.

Úc Trăn nhìn ba người đánh quái hăng say ở đường chính và trạng thái thanh kinh nghiệm cá nhân không ngừng tăng...

Anh bình thản trả lời: "Tụi tôi đang luyện cấp."

Hai Lăm Ngàn: "Hả?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.