Editor: Sakura Trang
Thời gian trôi qua chén cháo kia ngược lại là thấy đáy, Vi Sinh Lan cũng không phải không biết phu lang nhà mình là muốn bên nàng lâu hơn, nhưng nghĩ tới trong thời gian mình hôn mê là do Lăng Tần tới xử lý công việc trong thành, lại nói võ tướng ước chừng không giỏi chuyện này…
“Bên trong thành bệnh dịch tàn phá, ta tuy đã tìm một nơi ở thành đông đem người xác nhận mắc bệnh dịch sắp xếp ở đó, nhưng cái khó có vẫn không tránh khỏi không thể tìm ra người nhiễm bệnh ở trong thành tây…” Vừa nói Vi Sinh Lan cũng đứng lên, mười ngón tay chặt lấy nhau của xe lăn người nọ cực kỳ nhanh chóng thả lỏng lực đạo.
Đợi lúc nắm tay hoàn toàn rút ra, Vi Sinh Lan liền bóp nhẹ chiếc cằm thon gầy của xe lăn người nọ: “Yến nhi vẫn nên ở trong phòng này.”
Tới đã tới rồi, nàng cũng không khả năng để cho phu lang nhà mình đường xá xa xôi trở về. Phu lang nhà mình xem ra là xem ra là tin tức nàng nhiễm bệnh hôn mê làm cho kinh sợ mười phần một phen, ngày đêm kiên trình chạy tới Ký châu như vậy…
“Vâng.” Người trên xe lăn cúi thấp mặt, lúc gật đầu càng là một bộ dáng ngoan ngoãn. So với cách nhau khá xa trong hoàng thành trông mong chờ đợi, bây giờ ở Ký châu này còn có thể mỗi ngày thấy người mình ngày ngày nhớ nhung, chính mắt xác nhận đối phương có mạnh khỏe hay không.
Tuy đồng dạng là chờ đợi, vế sau hiển nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-cach-nuoi-duong-mot-con-trung-khuyen-bien-den/3057949/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.