Chuyện cũ năm xưa…
Ngụy Tiểu Diểu vốn không phải họ Ngụy mà là họ Hà, nguyên quán tại Sở Nam, không rõ cha mình là ai nên lấy theo họ mẹ. Thưở nhỏ y được bà ngoại nuôi dưỡng, tình cảm bà cháu hai người vô cùng khắng khít.
Vào năm y bốn tuổi thì Hà Thị được một thương gia họ Trần nạp làm thiếp. Hà Thị lạnh lùng cắt đứt quan hệ với hai bà cháu, chưa từng một lần trở về thăm nhà, mãi cho đến năm y lên bảy thì Trần gia mới cho người đến đón y.
Kể từ đó y không có bất kỳ cơ hội nào gặp lại bà ngoại nhưng y vẫn nhớ rõ gương mặt móm mém cùng nụ cười hiền từ của bà, nhớ cả đôi bàn tay vẫn luôn âu yếm vuốt ve gò má mình. Mỗi một ngón tay chai sần thô ráp đó cũng lại là điều ấm áp nhất trong suốt những năm tháng ấu thơ của y.
Còn người mẹ năm xưa luôn mắng chửi mình thì nay lại đứng bên cửa hông Trần phủ để đợi chờ. Toàn thân bà lụa là gấm vóc, trang sức cũng không kém, đã không còn sót lại chút gì quê mùa lam lũ của ngày trước nữa rồi.
Bà mỉm cười ngọt ngào với y nhưng giấu sao nổi vẻ căm ghét từ trong đáy mắt, thậm chí còn có thể gọi là nỗi hận thù. Y biết mẫu thân hận mình, hận mình đã mang đến cho bà bao nhiêu khổ đau kể sao cho xiết.
Hà Thị đưa y đến đại sảnh, bắt y quỳ xuống dập đầu lạy Trần lão gia, từ nay trở thành con trên danh nghĩa của ông ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-van-cong/120427/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.