Trở lại Dạ thành, Kinh Vô Tình bị Thiết Liệt một đường thi triển khinh công ôm về Dạ Hoàng cư, tiếng gió thổi vù vù bên tai, nàng cảm thấy chóng mặt, một toà nhà hai tầng đứng sừng sững đập vào trong mắt nàng.
“Nếu nàng đáp ứng ta không kêu, không làm loạn, ta sẽ giải huyệt đạo cho nàng.” Đem nàng đặt ở trên ghế, khoé miệng Thiết Liệt hiện lên ý cười.
Kinh Vô Tình nghĩ thầm, nàng có khả năng nói sao chứ? Giờ phút này đến cả việc lắc đầu nàng cũng không làm được.
“Bằng không nàng nháy mắt để biểu thị cũng được, không nháy mắt đại biểu cho đồng ý, nháy mắt chính là không phản đối.” Hắn vô lại cùng nàng nói điều kiện, nhưng có nháy hay không cũng giống nhau mà thôi.
Bạo quân! Kinh Vô Tình thầm mắng trong lòng, bất đắc dĩ nháy mắt mấy cái, tức thì, cấm chế trên người lập tức được cởi bỏ.
“Cô gái ngoan.” Thiết Liệt hào phóng thưởng cho nàng một nụ hôn “Từ nay về sau nàng sẽ ở chỗ này.”
“Ngươi dựa vào cái gì mà thay ta quyết định?”
“Dựa vào cái gì? Nàng chắc chưa quên nàng đã từng đối xử với ta như thế nào chứ?”
“Ta cùng lắm đem tiền trả lại cho ngươi, có được không?” Nàng hối hận vì đã bán hắn.
“Hối hận rồi sao? Nàng nghĩ đem tiền trả cho ta là có thể xí xoá tất cả mọi việc? Nàng thật là khờ dại.” Hắn cười tà nịnh.
“Vậy ngươi muốn như thế nào?” Kinh Vô Tình mạnh mẽ áp chế rung động trong lòng, chăm chú nhìn cái bóng đen của hắn đang từng chút từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tuong-cong/7518/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.