"Chúng ta không đòi hỏi cuộc đời, không tranh giành với người, chỉ mong gặp nhau, gần nhau, làm những việc trong khả năng của mình."
(Trích Dẫu cho sinh mệnh như hạt cát, vẫn mong năm tháng tựa bài ca - Vãn Thu)
- ------
Đã đến ba giờ chiều, tán cây cổ thụ xanh ươm đứng sừng sững bên lề đường như đang cố vươn mình đón thêm chút nắng vàng, cỏ hoa cuối ngày cũng tranh nhau khoe sắc, khắp đường lớn hẻm nhỏ sắp phủ màu hoàng hôn. Googl𝚎 𝘵ra𝐧g 𝐧à𝗒, đọc 𝐧ga𝗒 khô𝐧g quả𝐧g cáo + 𝑻𝑹𝐔𝑴𝑻 𝑹𝐔YỆN﹒V𝐧 +
Khu phố văn hóa râm ran tiếng vui đùa của đám trẻ con. Gần nơi đám trẻ chạy nhảy có căn nhà lớn hai tầng với thiết kế cực kỳ đơn giản, phủ một lớp sơn trắng bên ngoài, xung quanh có thêm một vài loại cây kiểng làm cảnh.
Từ lúc Du được nhận nuôi đến nay, căn nhà này đã được sửa đi sửa đi rất nhiều lần, lần gần đây nhất là nửa năm trước, chính vì thế mà lớp sơn trắng ở bên ngoài trông vẫn còn khá mới và sạch sẽ. Ánh nắng đáp xuống khoảng sân nhà vắng lặng, Du một thân quần áo chỉnh tề, đẩy chiếc đạp điện nằm một góc trong nhà ra ngoài, cẩn thận lau chùi. Bình thường chỉ toàn đi xe đạp nên chiếc xe điện đã bị bám bụi không ít, chút nữa là một dịp trọng đại đối với cô, vệ sinh kỹ một chút cũng không phải chuyện thừa thải gì.
Chuẩn bị mọi thứ chu tất, Du ngẩng mặt nhìn lên đồng hồ treo tường, còn hơn nửa tiếng nữa là tới bốn giờ, cô vui vẻ, tự tán thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tung-la-thieu-nien/353087/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.