Tuổi trẻ bồng bột, cái gì sai thì sửa lại cho đúng. Cơ mà cố gắng đừng có làm sai, vì có những cái sai có sửa cả đời cũng không đúng nổi.
- ---------
Giờ ăn trưa hôm nay, Du ăn uống cực kỳ ngon miệng, kể cả lúc đi đứng cũng như muốn mọc cánh bay đi. Từ lúc được minh oan, các thầy cô đến lớp đã không còn nhìn cô bằng ánh mắt u oán như trước, mọi người xung quanh cũng dần thay đổi cách nhìn.
Cô xử lí bữa ăn vô cùng thông thả, lúc nói chuyện với bạn bè, vẻ mặt không thể nào giấu đi được sự hưng phấn trong lòng. Thầm nghĩ, cô nên dành sự cảm ơn sâu sắc với Hạ mới được. Càng nghĩ càng háo hức, tiếng chuông tan học kéo tới, cô dứt khoát quăng luôn những người bạn chí cốt của mình qua một bên, tức tốc chạy vọt ra cửa lớp, một đường chạy thẳng tới lớp A1.
Những người còn lại chỉ có thể đơ mặt mà nhìn nhau, Lộc và Xuyến đồng thanh nói: "Xem ra có đứa sắp có sắc quên bạn rồi."
Hảo xoa xoa cái đầu đinh của mình: "Còn định rủ cậu ta đi ăn mừng, nhưng mà thôi...dẹp luôn đi."
Trong lúc những người bạn còn đang trong lớp phàn nàn thì Du bên này cũng đã thành công có mặt ở khu A. Cô đứng lấp ló ở bên ngoài, rướn cổ nhìn vào, thấy bóng lưng thẳng tấp đang nhàn nhã dọn sách vở, cô không đi vào mà chọn cách kiên nhẫn đứng đợi ở cửa sau.
Bất ngờ, Du gặp lại Nhung, chỉ mới mấy tiếng trôi qua mà gương mặt Nhung xuống sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tung-la-thieu-nien/353083/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.