Chuyển ngữ: AnhTuc712. 
Người chèo thuyền đứng phía đuôi, đầu đội mũ rộng vành, làn da phơi nắng sương rám thành màu đồng, khi nói chuyện lộ ra hai hàm răng trắng không ngay ngắn lắm. Người đó khua mái chèo theo nhịp, tự hào giới thiệu quê mình. 
"Trang Hương chúng tôi đời đời sống nhờ con nước, là vùng sông nước điển hình của Giang Nam. Phong cảnh lớn nhất Trang Hương là hồ Ô Thang, cảnh xiêu lòng người, cá tôm màu mỡ, rộng rãi mênh mông, có khả năng chứa nước lũ rất lớn. Làng quê tôi nối liền hồ Ô Thang, tổ tiên ngày ấy là thợ thủ công thông minh khéo léo, lợi dụng thế nước nối liền nhà ở. Thừa kế ân đức ông cha, chúng tôi đến cửa đã có nước, nên mỗi nhà đều có cho riêng mình một bến đò. Mỗi ngày khi giặt đồ, rửa rau, vo gạo đều làm ỏ đấy, thuyền cũng có chỗ thả neo. Như vậy rất tiện lợi trong sinh hoạt, cũng có thể tận dụng triệt để không gian phòng ốc. 
Người lái thuyền chèo qua dưới một câu cầu hình vòm cao hơn một mét, bóng râm mát mẻ lướt qua, thuận miệng giới thiệu: "Đất Trang Hương quý báu không cùng, so với nhánh sông chi chít, đường xá ở đây nhỏ hẹp hơn nhiều, chỉ đủ hai người đi song song. Những con đường quanh co này gặp nhau ở cầu hình vòm, nhưng với khách du lịch chưa quen đường sá, đi lung tung rất dễ lạc đường. Nên nếu cần ra ngoài, tôi đề nghị mọi người đi đường thủy." 
Giang Vấn Nguyên ngồi xổm xuống nhìn nhánh sông hun hút, nước khá trong. Chỉ dựa vào làng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tron-tri-mang/1183922/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.