Mắt trái bị dùi đâm vào của Vân Hạc chảy máu không ngừng, không bao lâu thì gần như xối ướt cả má trái anh ta, trượt theo cằm nhỏ xuống vạt áo làm thành nhiều chấm đỏ rực. Nhưng hình như anh ta không cảm nhận được đau đớn, khuôn mặt méo mó cười điên cuồng. Anh ta dừng ở cửa cầu thang, chống hai tay lên mép cửa chặn lại lối duy nhất xuống lầu. "Tao muốn chúng mày chôn cùng con gái tao!" 
Vân Hạc khẽ cúi đầu, máu từ mắt nhỏ xuống mặt đất, những khe thịt dài hơn một mét thành hình, quấn quanh anh ta như rắn. Khe thịt vỡ toác, lộ ra đồng tử cực lớn, con ngươi đảo một vòng rồi khóa chặt trên đám người ở sân thượng. 
Lúc Vân Hạc thốt lên hai từ "con gái", Giang Vấn Nguyên lập tức lấy điện thoại của anh ta ra, hình khóa chính là một bé gái cười tươi xinh xắn mặc váy màu hồng nhạt, đáng yêu vô cùng. 
Mục Miên Miên nhất thời chưa thể theo kịp diễn biến, "Tôi chưa từng gặp con gái thầy, sao có thể hại chết nó được?" 
"Một, hai đứa chúng bây đều sắp thành niên rồi còn không hiểu chuyện bằng một con bé 6 tuổi. Con gái tôi, nó biết năm nay Giang đại muốn bình chọn trường chuyên mẫu mực cả nước, tôi rất bận nên nó luôn ngoan ngoãn nghe lời, mỗi khi tôi về nhà sẽ hỏi tôi có mệt không, bản thân nó bệnh cũng chịu một mình không muốn tôi bận lòng. Còn các người thì sao, ha ha, các người nhìn một cái đã tự cho mình hợp tình hợp lý, rốt cuộc làm ra bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tron-tri-mang/1183901/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.