Tôi có hơi sợ hãi.
Em ấy thật sự vì chuyện này mà nghĩ quẩn, thế này là sao đây? Cảm thấy tôi ghét bỏ em ấy ư? Nhưng tôi vốn chưa từng ghét bỏ em ấy! Nhất định là cách tôi biểu đạt tình yêu không đủ rõ ràng rồi.
Tôi quyết định bù đắp lại nụ hôn chào buổi sáng cho em ấy, nhân đó nói với em ấy rằng tôi yêu em ấy. Nhưng tại sao ánh mắt em ấy nhìn tôi lại kỳ lạ như thế nhỉ?
……
Giờ ngủ trưa tôi vẫn luôn nằm suy nghĩ xem phải làm cách nào khơi dậy được khát khao sống của em ấy. Sau đó tôi bỗng nghe thấy tiếng chó sủa inh ỏi. Mở cửa phòng ra, tôi nhìn thấy bụi bặm bay đầy trời, em ấy mặt mày xám xịt đứng giữa phòng khách, bên chân là con chó què đang điên cuồng gào thét.
Em ấy hoảng loạn giải thích với tôi rằng máy hút bụi gặp phải trục trặc.
Căn phòng khách sạch bóng của tôi biến mất, tôi khó tránh khỏi có chút tức giận.
Em ấy nói: Vốn dĩ em muốn làm một cuộc tổng vệ sinh nhà trước khi anh ngủ dậy.
Tôi vẫn còn rất tức…
Đợi chút, xưa nay em ấy có bao giờ chủ động quét dọn vệ sinh nhà cửa đâu, sao hôm nay lại… Lẽ nào em ấy cảm thấy bản thân mình đã có chỗ khiếm khuyết, sợ tôi ghét bỏ em ấy cho nên mới muốn nhận làm hết việc nhà?
Tôi không thể tức giận được. Em ấy đã rất cố gắng rồi, tôi không thể đả kích em ấy được, tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-tui-hinh-nhu-co-benh/1918468/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.