Bạn trai một đường kéo thẳng tui xuống hầm để xe của bệnh viện.
Tui vô cùng khó hiểu với hành động này của bạn trai, nhưng trông vẻ mặt anh ấy nghiêm túc như vậy, chắc hẳn là có chuyện quan trọng gì. Cho nên tui cũng không dám hó hé câu nào, chỉ có thể im lặng đi theo anh ấy.
Bạn trai đẩy tui ngồi vào xe.
Tui: Sao vậy? Xảy ra chuyện gì hả anh?
Mặt mày bạn trai đanh như thép, khiến tui bỗng nhiên có chút hoảng sợ.
Bạn trai: Em mắc bệnh liệt dương à?
Tui: … Hở?
Bạn trai: Hay em bị lãnh cảm?
Tui: …
Tên này lên cơn gì thế? Bản thân mình có vấn đề thì thôi, sao còn nghi ngờ người khác có vấn đề chứ! Tui sắp bực rồi đấy! Cho dù anh ấy có là bạn trai của tui, tui yêu anh ấy say đắm thì tui cũng không chịu được!
Bạn trai: Nói chuyện.
Tui: Sao anh lại như thế chứ!
Bạn trai xem ra cũng có chút bực: Anh như thế nào?
Tui: Anh cũng quá đáng lắm rồi!
Bạn trai: Anh quá đáng ở chỗ nào?
Tui: Anh nói mấy lời đó không quá đáng à?! Em sắp giận rồi đấy!
Bạn trai: … Thôi, anh thấy em có nói cũng chẳng rõ ràng.
Tui bực mình thật rồi. Cái gì mà em có nói cũng chẳng rõ ràng?! Lẽ nào anh ấy thấy tui ngu sao? Tui ngu ở đâu? Nếu mà tui ngu thì tui có thể làm được cái nghề này chắc?!
Tui quyết định phải thể hiện ra sự tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-tui-hinh-nhu-co-benh/1918439/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.