Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69
Chương sau
Chạng vạng ngày hôm sau, sắc trời mỏng manh, Ninh Mật Đường vừa mới nấu bữa tối xong xuôi, nhìn ngoài ra bầu trời ngoài cửa sổ thấy những bông tuyết trắng tinh bay đầy trời. “Tuyết rơi rồi.” Cô kinh ngạc nhìn không trung ngập tràn tuyết. “Gâu gâu gâu.” Tiểu Bát kéo cái chân què đi theo phía sau Ninh Mật Đường. Cô ngồi xổm xuống, cười hỏi nó, “Mày cũng muốn ngắm tuyết hả?” “Gâu gâu gâu!” Muốn ngắm, muốn ngắm chứ. Ninh Mật Đường bế nó lên, nâng thân nó hướng ra ngoài cửa sổ, “Tuyết đẹp lắm đúng không.” “Gâu gâu gâu!” “Làm gì vậy?” Đột nhiên có tiếng quát của người đàn ông phía sau truyền tới, ngay sau đó một bàn tay duỗi lại, che kín đống nếp nhăn lộn xộn trên đầu Tiểu Bát, cướp nó khỏi tay cô. Thần sắc Mạc Hoài cực nghiêm túc, răn dạy với Tiểu Bát, “Cô gái này không phải người phụ nữ mày có thể tiếp xúc nhé, Đường Đường là của tao.” “Gâu gâu gâu!” Tiểu Bát kêu vài tiếng với Mạc Hoài, băng vải màu trắng còn vương mùi thuốc co quắp lên người Mạc Hoài. “Đồ lắm chuyện, xấu muốn chết.” Mạc Hoài ghét bỏ hừ một tiếng, một bàn tay còn lại lại đặt trên lưng Tiểu Bát, phòng ngừa nó ngã xuống đất. “Gâu gâu gâu!” Ông mới xấu đó. Mà Ninh Mật Đường khoanh tay đứng một bên, nhìn một người một chó dở hơi, cười không thôi. “Đường Đường, tuyết rơi rồi, ăn cơm xong chúng ta ra ngoài không em?” “Anh muốn đi sao?” Hôm nay là đêm bình an, trước đó cô đã hứa với Mạc Hoài sẽ ra ngoài hẹn hò. Mạc Hoài gật đầu, “Muốn chứ, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi.” Anh rất muốn hẹn hò với Đường Đường, cực kỳ muốn. Sườn mặt Ninh Mật Đường dịu dàng, nhu hòa động lòng người dưới ánh đèn, “Được, vậy thì đi thôi.” Trên đường phố, các cửa hàng dán đầy trang trí giáng sinh, một số còn đặt cây thông noel trước cửa, bầu trời ngập tràn tuyết rơi, nơi nơi đều ngập không khí giáng sinh. Lúc này, rất nhiều cặp đôi nắm tay nhau, nhân dịp đêm giáng sinh mà đi hẹn hò, có một cặp đôi có giá trị nhan sắc siêu cao, đặc biệt hút lấy ánh nhìn của người đi đường, không nhìn trộm không được. Người đàn ông dáng người cao ráo, mặc áo khoác màu đen, mặt mày đẹp trai sạch sẽ vô cùng. Mà bên cạnh người đàn ông đó là cô gái có dung nhan khuynh thành, da quá mức trắng, trắng như tuyết vậy. Kẻ khiến người qua đường không thể không để ý chính là chú chó đi phía sau cặp đôi, mặc một bộ quần áo bằng bông có in hoa nhỏ, một chân bị thương nhảy tưng tưng theo phía sau. Không ít người lấy di động ra chụp trộm từ đằng sau cảnh tượng buồn cười này, sau bóng dáng đẹp đôi là một chú chó què chân xấu hoắc. Có một người qua đường còn quay video đăng lên Weibo, viết là: Chắc đây là cặp đôi đẹp nhất tôi gặp trong đời này rồi. Ngoài ra, nhìn đi, không chừng đây cũng là con chó xấu nhất tôi gặp trong cuộc đời đó. Weibo của cô gái này thường xuyên chia sẻ ít kinh nghiệm yêu đương, lượng fans kha khá, vừa đăng bài lên đã có fans bình luận bên dưới. Cười khúc khích: “Chủ nhà, đêm bình an vui vẻ nhé, lại ngược cẩu độc thân đấy à?” Trứng khủng long nhỏ: “Sao không thấy mặt? Cần ảnh chính diện, cần ảnh chính diện.” Cây lớn: “Ha ha ha, chỉ có tôi chú ý đến con chó sau lưng kia thôi à? Chủ nhà xấu ghê nhá, tôi không thấy con chó kia xấu đâu.” Ngày mai phải sống xuất sắc hơn: “Bóng dáng đôi này quả là đã mắt người nhìn, nhưng mà thẳng mặt còn chưa biết được, cầu ảnh chính diện. Con chó kia đáng thương ghê, đi theo phía sau, đúng là ngược chó độc thân.” Mê muội sắc đẹp: “Chó nhỏ đáng yêu quá, nhưng nó đi thế nào khi có một chân bị thương, chân bị tật gì sao?” … Weibo nổi lên không ít bình luận. Mà Mạc Hoài và Ninh Mật Đường không hề biết gì, mà biết thì biết, có lẽ Mạc Hoài cũng sẽ chỉ cảm thấy khó hiểu, một con chó lai xấu xí, còn có người thích bàn luận sao? Bây giờ sự chú ý của anh đều dán chặt trên người Ninh Mật Đường, không hề có tâm tư chú ý tới Tiểu Bát theo phía sau. Thấy không ít đàn ông dừng ánh mắt cô gái bên cạnh mình, mặt Mạc Hoài lạnh tanh, lộ ra ý không vui, anh nắm chặt tay Ninh Mật Đường kéo cô vào sát người mình. “Bọn họ đều nhìn em, anh không thích.” Đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm người đàn ông phía bên trái đang ngắm Ninh Mật Đường, cho đến khi đối phương hoảng loạn sợ hãi dời mắt đi mới thôi. “Em cũng đâu có thích ánh mắt những cô gái kia nhìn anh đâu.” Ninh Mật Đường ngẩng đầu, chớp mắt, ánh mắt không vui nhìn về phía anh. Nghe được những lời này, Mạc Hoài chợt dừng lại, cái lạnh rút đi chút ít, chỉ còn lại dịu dàng, giọng nói kiêu ngạo lại cất lên, “Anh là của Đường Đường mà, các cô ấy có nhìn cũng vô dụng.” Ninh Mật Đường bật cười, cô gật đầu đồng ý, “Anh nói đúng ghê, anh là của em, em cũng là của anh.” Gió trên phố thổi lạnh, nhưng không hề ảnh hưởng đến không khí người dạo chơi, các cửa hàng vang lên khúc ca giáng sinh, náo nhiệt ngập tràn tim mọi người. Ninh Mật Đường đưa Mạc Hoài đến trung tâm thương mại, ngay cửa có đặt một cây thông noel rất lớn, trên cây treo đầy bóng đèn nhấp nháy xinh vô cùng, hấp dẫn tất cả mọi người đến chụp ảnh. Ninh Mật Đường chưa từng nghĩ sẽ dừng lại ngắm thêm, cô cảm nhận được tay Mạc Hoài rất lạnh, bên trong trung tâm thương mại có máy sưởi, cô chỉ muốn kéo anh vào trong thôi. Hai người bước qua cửa lớn, cái ấm áp ào tới, cách một cánh cửa vẫn truyền tới tiếng vang náo nhiệt bên ngoài. “A Hoài, bên kia đang có hoạt động nhỏ kìa, anh muốn xem không?” Ninh Mật Đường thoáng nhìn qua phía sau, trên người Tiểu Bát có dính bông tuyết, cái trán đầy nếp nhăn của nó trưng ra biểu cảm rất không vui, lại có vài phần đáng yêu. “Được, chúng ta đi xem.” Chính giữa trung tâm thương mại có đặt một cái sân khấu, có người dẫn chương trình đang nói chuyện, bên dưới có rất nhiều người vây xem. “Đêm nay, trung tâm thương mại Cường Thịnh tổ chức một hoạt động mừng đêm bình an, đợi lát nữa sẽ mời mấy cặp đôi yêu nhau đên sân khấu tham gia hoạt động hôn môi, cặp đôi thắng được đến cuối cùng, sẽ được trung tâm thương mại Cường Thịnh tặng một đôi nhẫn đôi. Mọi người đừng có xem thường đôi nhẫn này nhé, chúng được đem tới bởi các nhà tài trợ lớn đấy.” Người dẫn chương trình nâng hộp quà màu đỏ lên cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, “Mọi người nhìn đi, nhẫn nam được làm từ mặc ngọc, nhẫn nữ được làm từ phỉ thúy xanhm hai chiếc nhẫn trên cùng có hình dáng tròn, bởi hình tròn ở thời cổ đại được coi là tượng trưng cho tình yêu thuần khiết.” Nam MC mang nhẫn ra, hấp dẫn tất cả người xem, “Vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ rồi, quan trọng là trên thế giới chỉ có một đôi nhẫn duy nhất, cũng như tình yêu, duyên tới không bao giờ mang gì ra đổi cả, không biết bây giờ có cặp đôi nào tình nguyện tham gia hay không, mời giơ tay.” “Đường Đường, chúng ta tham gia đi em.” Mạc Hoài trực tiếp giơ tay lên. “Hả?” Ninh Mật Đường ngây ngốc, bọn họ không phải chỉ đứng đây hóng hớt à, sao đột nhiên lại muốn tham gia rồi? Cô mờ mịt hỏi: “A Hoài, anh muốn phần thưởng kia à?” Mạc Hoài cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sáng quắc, “Đường Đường, anh không chỉ muốn phần quà đó, mà còn muốn hôn em.” Sửng sốt chút, Ninh Mật Đường hiểu ngay ý anh. Mạc Hoài có vẻ đẹp xuất chúng, người lại cao ráo, trong đám người hỗn loạn khiến người ta khó có thể bỏ qua, hơn nữa anh lại giơ cao tay, người dẫn chương trình liếc mắt một cái thấy được ngay, “Cặp đôi phía kia, đó, chính là tay dài của anh chàng kia, đưa bạn gái anh lên nào, xin mời lên đây.” Tiếp theo, nam MC lại mời thêm bốn cặp đôi khác nữa. Quy tắc rất đơn giản, chính là bạn trai bế bạn gái lên, hai người hôn môi trong tư thế đó, nếu hai môi tách ra, hoặc là chân bạn gái chạm đất, đôi đó sẽ bị loại, đôi nào kiên trì đến cuối cùng sẽ là người chiến thắng. “Trên đây là 5 cặp đôi, mọi người chuẩn bị tốt chưa nào? Tôi đếm một hai ba thì bắt đầu nhé.” “Chuẩn bị, một, hai, ba, bắt đầu.” Người dẫn chương trình hô hiệu lệnh, bạn gái của vài đôi bắt đầu chạy tới bên bạn trai mình, nhảy lên người bọn họ, hai chân quấn quanh vòng eo, bắt đầu hôn môi. Mà bên này, Mạc Hoài trực tiếp bế Ninh Mật Đường theo kiểu bế công chúa, anh nói một câu: “Đường Đường, anh muốn hôn em.” Còn chưa chờ người dẫn hô lệnh, anh đã hôn rồi, khiến cho người xem bên dưới hô hào vì hấp dẫn. Mạc Hoài ôm Ninh Mật Đường sát vào người mình, chỉ chừa cho người xem mỗi cái gáy, Tiểu Bát lè lưỡi, ngoan ngoãn ngồi bên chân Mạc Hoài, hấp dẫn không ít ánh mắt người xem. “Nhìn đi, chó nhỏ này hỗ trợ chủ của mình này.” Người dẫn chương trình trêu chọc một câu, khiến người xem bên dưới buồn cười. Mặt Ninh Mật Đường nóng bừng, chợt hiểu, ý thức được bên dưới có hơn trăm người vây xem, cô xấu hổ đến mức ngón chân trong giày cuộc tròn lại, mặt đỏ bừng. Hô hấp của Mạc Hoài phả lên chóp mũi Ninh Mật Đường, cả lên sườn mặt nữa. Anh dịu dàng chạm lên môi cô, đầu lưỡi cạy hàm rang ra, thuần thục đi vào, không hề giống sự khích lệ thường hôn trước đó. Giờ phút này, đầu lưỡi người đàn ông thong thả mà cẩn thận liếm liếm thịt mềm bên trong cái miệng nhỏ, liếm qua mỗi cái răng luôn. Chả có gì phải vội cã, hiện tại anh có rất nhiều thời gian hôn cô gái trong ngực mình. Mấy cặp đôi bên cạnh lâm vào tình trạng hôn kịch liệt, thậm chí có đôi còn phát ra tiếng hôn “chụt, chụt, chụt” đầy kϊƈɦ thích. Má Ninh Mật Đường đỏ đến nhỏ ra máu, cô chưa từng làm việc gì điên cuồng thế này, hôn nhau với bạn trai ở một nơi có hơn trăm ánh nhìn chăm chú. Lông mi dài liên tục chớp, cô hồi hộp lại thẹn thùng. Cánh tay Mạc Hoài trên lưng cô ôm chặt hơn, càng đẩy cô sát hơn vào người mình. Hai mươi phút trôi qua, có một cặp đôi bên cạnh đã không thể kiên trì được, đôi tay ôm bạn gái của thanh niên đó run rẩy, không trụ nổi nữa đành buông tay nên chân bạn gái liền chạm đất. Thêm mười lăm phút nữa qua đi, lại một cặp đôi bị loại. Hai đôi nữa cũng không khả quan cho lắm, trong đó có một đôi tay của bạn trai sắp không giữ được, chỉ lát thôi, bọn họ cũng bị loại. Trên sân khấu chỉ còn lại Mạc Hoài cùng Ninh Mật Đường và một đôi đối thủ. “Xem ra, thắng bại sắp rõ ràng rồi.” Người dẫn chương trình nói. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra Mạc Hoài bất động như núi so với cặp đôi kia, trạng thái vô cùng tốt. Trong miệng cô gái như có mật, Mạc Hoài nóng vội không biết mệt mỏi đoạt lấy nước bọt bên trong miệng nhỏ, ngọt ngào đến mức lấy bao nhiêu cũng không đủ. Nước bọt không ngừng bị lấy đi, Ninh Mật Đường cảm thấy trong miệng mình khô khan, cô không nhịn được nuốt một cái, mà cái nuốt này trùng hợp ngậm luôn đầu lưỡi của người đàn ông, liếm mút một chút, kϊƈɦ thích ánh mắt Mạc Hoài chuyển sâu hơn, thâm trầm hơn. Đầu lưỡi anh bắt đầu công kϊƈɦ lưỡi Ninh Mật Đường, nơi đó là chỗ mẫn cảm của cô. Cả người Ninh Mật Đường chấn động, cánh tay ôm cổ anh siết chặt hơn, hơi thở dồn dập khẽ ư một tiếng, “Ưm….”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69
Chương sau