Chuyện sau đó thì đến tận chiều Thẩm Đường mới bước xuống được giường,cô đưa mắt nhìn người con trai nằm kế bên mình thì chỉ muốn đánh cho anh mấy phát.
May là anh có gương đẹp trai đấy nên cô mới không nỡ ra tay không là anh xong với cô rồi.Cứ thế cô chỉ cuốn đại khăn tắm rồi tiến vào phòng tắm.
Tận đến lúc Lục Viễn thức dậy thì đã không thấy cô đâu cả,anh đưa tay vò đầu rồi lại nhìn thời gian.Chưa gì mà đã 5 giờ chiều rồi.Cùng lúc đó bên ngoài một mùi thơm tỏa vào bên trong.
Anh nhanh chân vào phòng tắm sửa soạn lại rồi mới bước ra bên ngoài.Tiến đến bên trong phòng bếp liền thấy cô đang loay hoay trên bàn.Lục Viễn khẽ mỉm cười dịu dàng rồi tiến lại ôm lấy cô từ phía sau.Khuôn mặt dụi dụi vào cần cổ của cô lưu luyến mà ngửi hương thơm ngọt ngào kia.
Cảm giác ngứa ngáy truyền đến khiến cô không thể tập trung gắp sủi cảo được,Thẩm Đường nhích người về sau ý muốn đẩy anh ra.
-Anh lại bàn ngồi đi,nặng chết đi được.
-Không muốn.
'....'
Cô vậy mà chiều hư anh rồi,biết chẳng thể lay chuyển được anh nên cô liền mặc kệ luôn.Lục Viễn rất biết điều không chọc phá cô nữa chỉ yên lặng mà ôm cô xem cô gắp từng miếng sủi cảo.
-Năm nay lại được ăn tết cùng em rồi.
-Anh không ở nhà với ông nội sao,như vậy có được không.
-Còn có con nhóc Mục Sơ em yên tâm,à còn cả tên Tống Nhiên nữa.
Chỉ vừa nghe đến tên của bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-trai-hu/2840304/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.