Diệp Tây Hi cứ cầm điện thoại hồi lâu mà vẫn chưa định thần lại được, ngây người ra.
Hạ Phùng Tuyền căn cứ theo vẻ mặt của cô bây giờ mà phần nào biết được nội dung cú điện thoại vừa rồi: “Em sao thế?”
Nhớ tới lời cảnh cáo vừa nãy của kẻ thần bí kia, Diệp Tây Hi đang định mở miệng kể xong lại ngậm lại.
Hạ Phùng Tuyền ánh mắt trầm xuống: “Có phải kẻ đó lấy Từ Như Tĩnh ra để uy hiếp em đúng không?”
“Không…phải.” Diệp Tây Hi cụp mắt xuống, nhỏ giọng phủ nhận.
“Diệp Tây Hi, em quên điều em đã đồng ý với tôi rồi à?” Hạ Phùng Tuyền thanh âm có chút lành lạnh.
[Trước tiên hãy hứa với tôi, cho dù hắn nói cái gì, em cũng không thể một mình hành động.]
Diệp Tây Hi nhớ tới lời dặn dò của Hạ Phùng Tuyền, do dự một chút, rốt cuộc gật đầu: “Tên kia nói rằng, 2h chiều mai tôi và hắn sẽ gặp nhau tại khu trung tâm mua sắm Lệ Thần để thương lượng, hơn nữa, việc này nhất định không được để kẻ thứ ba biết.”
“Du Tử Vĩ quả nhiên đã bắt đầu hành động rồi.”
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm cái gì đây?” Diệp Tây Hi vội vã hỏi.
Hạ Phùng Tuyền trầm ngâm, lúc lâu sau mới trả lời: “Cứ làm theo yêu cầu của hắn.”
–
2h chiều ngày hôm sau, Diệp Tây Hi đúng hẹn tới khu trung tâm Lệ Thần.
Bởi vì hôm nay là chủ nhật nên trong khu trung tâm rất đông đúc, dòng người đi lại hối hả, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-soi/2179211/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.