Sắp đến lễ hội ở Lào Cai, tôi rất muốn đi lên vùng núi hay ho đó chơi một phen cho biết. Nhưng mà mấy đứa trời đánh kia đòi đi chơi với gấu ngày Valentine, ở thành phố. Sau đó rất vô duyên nói tôi quê mùa.
Ai ôi!~ Bạn bè như bẹn bò! Thế đấy!
Tôi vác cái mặt như táo bón, thất thểu lên công ty hắn đưa cơm trưa. Trong cơn bực mình vô hạn, tức lây sang hắn, nghĩ luôn mình là ô sin. >.<
Giải thích tí tẹo nào, từ đợt lâu lâu rồi, trưa nào tôi cũng nấu cơm mang lên đó ăn cùng hắn.
Hôm nay lớp Giải phẫu của bọn tôi được nghỉ trước bình thường 20 phút, về sớm hơn nên tôi quyết định làm nhiều hơn mọi ngày một món, bản mặt táo bón vẫn đeo bám, xách cặp lồng đi.
Hắn vừa thấy sắc mặt tôi, nói luôn: "Tối nay đi Lào Cai không?"
Tôi đạp một nhát vào trán mình, ngu ngơ hỏi: "Mày rồ à?"
Hắn cười khổ: "Có đi không? Tao định nghỉ ngày mai rồi. Hay là thôi nhé?"
Trông cái mặt kìa, cưng quá đi thoai~~~
Tôi đương nhiên là hết sức phấn khích, kiễng chân hôn chụt vào má thằng bé.
Thông cảm, thông cảm, tôi thấp hơn hắn một cái đầu, ahihihi~
Mặt hắn xám ngoét: "Đừng có trêu chọc bừa"
Tôi phụt cười hắc hắc, từ tà ngồi xuống ghế lấy đồ ăn ra.
____________Black An.Jell_____________
Chiều, hắn qua nhà trọ của tôi, sau đó, chẳng có sau đó. Tôi leo tót lên xe, ngủ lăn ngủ lóc 4 tiếng thì tới Lào Cai.
Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-soai-ca/2326854/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.