Trên người Đỗ TuNhiên vẫn còn thương tích, anh xin nghỉ dạy ở trường vài hôm, ở nhà andưỡng hai ngày mới có thể chậm rãi xuống giường, còn có thể giúp NgôKình Thương làm cơm, dọn dẹp một chút trong bếp. 
Đỗ Tu Nhiên thích sạch sẽ, phòng bếp bình thường đều bóng loáng, nhưng hai ngày bị cấm cửa trên giường đã vô tình tạo cơ hội cho Ngô Kình Thươngphá hoại bẩn thỉu vô cùng, thừa dịp cậu ra ngoài mua thức ăn, nhanhchóng lau sàn, bát đũa cũng rửa sạch qua. 
Ngô Kình Thương về nhà thấy vậy tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng về saumỗi lần dùng xong nhà bếp đều chà chà đến sạch thì thôi, không cho Đỗ Tu Nhiên có cơ hội xuống giường “làm việc” nữa. 
Nghỉ ngơi bốn ngày, trên người tuy còn vết sưng nhưng căn bản không còn đaunhức nữa, Ngô Kình Thương cũng không cần thái thái chặt chặt, mấy ngàynay thực sự đã làm khó cậu rồi. 
Buổi tối Đỗ Tu Nhiên vào bếp lấy rau chân vịt rửa sạch, sau đó đập trứng gà định nấu một nồi súp trứng gà. 
Lúc này điện thoại trong phòng khách vang lên, Đỗ Tu Nhiên vặn nhỏ lửa xong liền ra phòng khách tiếp điện thoại, hóa ra là Tiễn Viên Dương, anh gọi điện hỏi han chuyện gần đây cùng mấy chuyện nghiệp vụ ở công ty gì đó. 
Ngô Kình Thương đẩy cửa bước vào, thấy Đỗ Tu Nhiên ngồi trên sô pha ôm điện thoại nói chuyện vui vẻ, cậu thậm chí còn nghe được tiếng Tiễn ViễnDương cười to trong điện thoại, lông mày Ngô Kình Thương chau lại, cậulặng lẽ cởi áo khoác, treo lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-quai-vat/3169063/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.