" Jiho?"
" Cô tỉnh rồi sao Hajoon?" Thấy Hajoon tỉnh dậy Jiho có chút luống cuống.
" Ta đi đâu vậy?" Cô ngơ ngác hỏi, thấy Jiho lúng túng mãi không trả lời, cô nhanh nhận thức được tình hình hiện tại của bản thân. " Dừng lại đi, tôi không thể đi cùng cậu được đâu."
Hajoon gắng gượng thoát ra khỏi Jiho nhưng cậu vẫn giữ chặt lấy cô. Chẳng mấy chốc hành đồng của hai người đã khiến người trên đường chú ý, Jiho chỉ đành kéo cô vào một con hẻm. Bị áp sát vào tường, Hajoon càng lúc càng kháng cự mạnh hơn.
" Bỏ tôi ra! Cậu làm gì vậy?"
" Đến bây giờ con chưa hiểu tình huống mình đang gặp phải nữa sao?"
Hajoon cố gắng đến cách mấy cũng không thể làm gì được. Có lẽ thứ nước cô uống đã bị Jiho lén bỏ thuốc vào rồi. Toàn thân cô nặng nề nóng bừng lên không còn chút sức lực nào nữa.
" T..tại sao..?"
" Haha Hajoon đáng thương à. Cô dễ lừa hơn tôi nghĩ luôn đấy." Jiho cười phá lên. Khoảnh khắc này thật làm cô nhớ tới tên khốn Soojin.
Cô bất lực không thể phán kháng để cho Jiho dở trò đồi bại. Hắn lộ rõ bản mặt đáng ghê tởm khi cởi từng cúc áo trên người cô xuống.
" Không được..."
Hajoon rơm rớm nước mắt khi thấy chiếc áo sơ mi mình đang mặc đã hoàn bị bỏ ra. Bị một người con trai vừa mới quen nhìn ngắm cơ thể mình mới quen cô lại thêm uất ức và bất lực. Chẳng lẽ cuộc đời cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-ke-sat-nhan/3006861/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.