Không có hồi đáp, Soojin lại mở mắt. Nhớ rồi, cô gái nhỏ gan lớn đó đã nhân lúc cậu không ở nhà mà chạy trốn. Đúng là một hành động ngu ngốc. Cho dù cô có chạy trốn được thì khả năng bị bọn buôn người để ý đến cũng rất cao. Dù gì cũng có người lo liệu thay rồi không việc gì cậu phải quan tâm nữa.
Hajoon mở mắt do có thứ gì đó đang dụi vào người cô, khó khăn cựa quậy ngồi dậy. Dường như người đối diện đang cố gắng làm gì đó. Cô quơ tay lần mò một hồi thì chợt cảm nhận được tay của người kia. Cô ấy cũng cảm nhận được tay của đối phương liền nhét vào tay Hajoon một chiếc chìa khoá, ước chừng nó có vẻ khá sắc.
Hajoon như tìm thấy cơ hội, cô vội vàng lần mò cứa vào dây chói của đối phương. Có lẽ người đó đã cố cứa dây trói quá lâu dẫn đến mu bàn tay bị sưng tấy và mất sức. Cũng may dây trói của cô ấy đã lỏng ra một tẹo, Hajoon ra sức dùng chìa khoá cứa dây trói. Hì hục mãi cô đã cảm thấy mệt nhưng cứ nghĩ đến có thể thoát khỏi đây cô lại thêm điên cuồng cứa.
Cuối cùng cũng để lại thành quả. Dây trói thật sự đã bị đứt. Người đối diện nhanh chóng cởi trói cho bản thân. Cả Hajoon cũng vậy, cô hồi hộp chờ người đó cởi trói cho mình. Nhưng mọi thứ chỉ dừng lại ở đó, cô gái đó thay vì cứu cô đã tìm cách bỏ trốn trước. Hajoon như chết lặng, mọi thứ cứ thế lại chấm dứt sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-la-ke-sat-nhan/3006840/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.