Chương trước
Chương sau
Cỡ ba tháng sau, thấy bản thân trong người ngày càng mập ra nhất là cái bụng ấy, làm cô tức không chịu được, đã thế thời gian này cô thường hay ói nửa, thèm ăn nữa chứ, nhưng lại rất kén. Ông xã của cô lại không thèm đụng vào cô nữa, làm cô nộ khí trong người xung thiên, liền đi gặp ông chồng nói chuyện:

_Vũ Phong, chẳng lẽ anh có vợ bé rồi không thương em nữa hả?- Trân Trân bức bối hỏi.

_Sao em lại nói thế?- Vũ Phong ngạc nhiên hỏi.

_Chứ soa dạo này anh lại không thèm đung tới em nữa hả…hay tại em béo ra anh chê- Trân Trân nước mắt gnầ như sắp rớt ra.

_Thôi nài, em muốn khóc àh, không có đâu, em béo ra thì có to tát gì, còn anh..không đụgn tới em là có lý do- Vũ Phong ngập ngừng nói. Anh lấy ra trong hộc tủ một cái phiếu khám bệnh tuần trước đi khám tại bệnh biện ông nội.

Đưa cho cô xem nhưng cô có hiểu gì đâu- Anh àh cái này là gì em chỉ thấy toàn là mấy con giun thôi- cô ngơ gnác nói.

_Đây là kết quả khám của em áh..nó nói em đã mang thai được 2 tháng rồi – Vũ Phong bình thản đáp.

_Hả? Em mang thai nhưng mà…- CÔ ngạc nhiên nói.

_Bộ em không muốn sao?- Vũ Phong nhíu mày nói.

_Không phải chỉ là hơi bất ngờ thôi- Cô lập tức nói. Thật ra cô chưa muốn có con đâu vì như vậy sẽ không đi làm được, mà không đi làm sao căn ông chồng đẹp trai tài giỏi này đây.

_Uk, biết thế là tốt- Vũ Phong hài lòng nói

_CÒn điều này nữa, em yên tâm đi, chỉ có em là quá đủ rồi, thêm một cô nữa chắc anh chết mất- Vũ Phong ôm cô vào trong lòng dịu dàng nói.

_Anh nói đó nha- Cô vừa hưởng thụ sự ấm áp của chồng vừa nói.

7 tháng10 ngày sau,

_Áh, Vũ Phong…em..đau lắm…huhuhu- cô la lên khi vào phòng sanh.

_Đừng lo có anh mà- Vũ Phong lo lắng nói.

_Huhuhu, em ghét anh quá…sao lại để em bị vậy hả…em là đồ mặt dày…..&())#(@($%!9- cô không biết ở đuâ hcọ được mà la ông chồng yeu đến nỗi :

_Cô y tá làm ơn cho vợ tôi một mũi thuốc mê cái- Vũ Phong lạnh băng nói.

Cũng may lúc này đã đẩy cô vào phòng snah rồi, chỉ sau nữa tiếng cô đã được đẩy ra phòng hồi sức bên cạnh là cô y tá đang bế một bé trai đnag nhắm nghiền con mắt, hai bên thông gia đều vui mừng, nhất là ông xã cô.

10 tháng sau,

_Ông nội đây là gì ạh- Cô nói mà mặt mày đau khổ

_Ồh cháu dâu cảu ta cháu thật là giỏi vừa mới sinh xong thằng cháu trai, nay lại mang thai thêm đứa cháu gái. Thật không uổng công ta đã chọn- ông nội của Vũ Phong vui vẻ nói.

_Hả?- CÔ đau khổ thốt không nên lời

Cô hầm hầm đi đến công ty, còn ông nội thì:

_Olala lần này thì mấy người đã thua nhé, ta đã nói là hai đứa cháu ta 3 năm hai đứa rồi còn gì?- Ông nội vui sướng nói với 6 người đang núp sau màn che giường bệnh

_Hừ, đây nè- mấy người đó hầm hầm chìa tiền ra cho ông đếm.

_Lần sua nhớ cá nữa nhé- ông nội vui vẻ đmế tiền nói.

Trong lúc này Vũ Phong là người khổ nhất, bị vợ xách tai lên nói:

_ANh lại làm em phải chịu khổ nữa rồi đyâ này- cô la hò trong phòng TGĐ làm không ai dám hó hé gì hết.

_Em mang thai nữa là tốt quá rồi mà – Vũ Phong cầu hòa nói. Làm ai torng công ty cũng biết một TGĐ quyết đoán, lạnh nhạt lại chịu thua trước vợ mình.

************** THE END **************
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.