20.
Vì đi ăn tối một mình mà không có bạn trai nên tôi đã bị ba người bạn cùng phòng khiển trách nặng nề và còn bị đưa lên vòng bạn bè.
Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc xoa dịu họ với lý do sẽ đãi họ.
Ai có thể nghĩ rằng một bữa tối sẽ không đủ với tụi nó, tụi nó còn lôi kéo tôi đến KTV.
Lâu lắm rồi chúng tôi mới được tụ tập, nói chuyện phiếm, đùa giỡn, thời gian trôi qua rất nhanh.
Chờ tôi về đến nhà đã là 12h.
Tôi dùng vân tay mở cửa, thấy bên trong tối đen như mực.
Hình như Văn Ngạn đã ngủ, tôi thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi đóng cửa và thay giày, tôi bật đèn.
Qua khóe mắt, chợt chú ý đến một bóng người đang ngồi trên ghế sô pha.
“A!” Tôi sửng sốt, không khỏi kêu lên một tiếng. Lại nhìn kĩ, hóa ra đó là bạn trai.
"Văn Ngạn? Anh còn chưa ngủ sao?" Tôi chậm rãi đi về phía anh. Anh cúi đầu không nhìn tôi.
"Văn Ngạn?"
“Em đi ăn tối với bạn cùng phòng à?” Giọng anh khàn khàn.
“Đúng vậy, lâu lắm rồi tụi em mới gặp nhau nên về hơi muộn, em tưởng anh đã ngủ rồi.” Tôi vô thức bước chậm lại.
"Sao Chi Chi không mang anh đi cùng?"
"Họ không mang theo...J
“Bọn họ không phải bảo em dẫn anh đến sao?” Văn Ngạn đột nhiên ngẩng đầu, thần sắc bình tĩnh, nhưng càng giống là bão táp trước bình tĩnh.
Tôi mở to mắt, làm sao anh biết được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-toi-co-hai-nhan-cach/3495257/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.