Khi xem đến mấy file trong máy tính của Thương Tiếu, Thương Khanh mới biết được cái khái niệm ‘mấy’ là gì. 
“Máy tính anh cũng có.” Thương Tiếu mở một file gần đây nhất, nói: “Mỗi khi tui lưu đều gửi một phần cho anh.” 
File gần đây nhất chính là vào hai tháng trước, thời tiết còn chưa quá nóng như hiện tại, Thương Khanh nhìn thấy mình mặc một chiếc jacket, vừa đi vừa quay đầu lại bất đắc dĩ nhìn Thương Tiếu: “Mày có thể đừng quơ qua quơ lại cái đó không? Người ta nhìn quá trời kìa.” 
Giọng nói của mình từ trong video phát ra khá lạ, nghe vừa quen vừa lạ. 
“Thấy không.” Đương nhiên không nhìn thấy mặt Thương Tiếu trong video, chỉ có thể nghe thấy giọng điệu dửng dưng như không của nhỏ: “Hôm qua anh làm cái gì với anh Kỷ vậy?” 
“Tao với cậu ta có thể làm được gì?” Thương Khanh đưa lưng về phía ống kính, miệng đáp lời: “Không nói chuyện thì cũng xem đá banh chứ còn làm gì nữa?” 
“Có ngủ với nhau không?” 
Thương Khanh trượt chân xém nữa làm ngã sấp mặt. Cậu quay đầu lại, không biết là thẹn quá hóa giận hay là tức anh ách nhìn nhỏ: “Thương Tiếu, mày có còn là con gái nữa hay không hả?” 
“Con gái thì sao, đã thành phụ nữ rồi thì không có quyền được hỏi sinh hoạt trên giường của anh mình được à?” Thương Tiếu tỏ vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Anh không phải đàn ông sao? Mấy chuyện này đàn ông đều lấy ra khoe, còn anh thì cứ giấu giấu diếm diếm là sao?” 
“Tao với Kỷ Bình Thường chỉ là bạn bè 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-tinh-lai-lien-quen-mat-toi/1317191/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.