Edit: Thanh Nhàn 
Beta: Chin 
Nhìn vào căn phòng lộn xộn, rồi nhìn xuống bàn tay đang siết chặt của Trần Mặc, Nguyễn Manh biết cậu đang rất tức giận. 
Nguyễn Manh vội vàng kéo cậu vào phòng, khóa cửa lại an ủi, "Không sao đâu, tớ giúp cậu dọn dẹp lại nhé!?" 
Nói xong, cô vội vàng chạy đến kéo những mảnh ghép trên mặt đất vào cái túi. Sau đó, cô nhặt chiếc máy bay có cánh trên giường, quan sát cẩn thận. Có vẻ các bộ phận của máy bay đã bị tháo ra, nhưng không thấy phần cánh máy bay ở trên giường, cô lại tìm trên mặt đất một lần nữa, cuối cùng tìm thấy đôi cánh ở trong các mảnh ghép hình. 
Nguyễn Manh nhặt đôi cánh lên, thở phào nhẹ nhõm. 
Ở ngoài cửa, Trần Mặc đang cuộn tròn thân mình, hai tay chống xuống đầu gối, đôi môi mím chặt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào phòng. 
Nguyễn Manh mang chiếc máy bay lắp ráp đến bên cạnh Trần Mặc, "Cánh đã tìm thấy rồi, nó lại giống như cũ nhanh thôi." 
Trần Mặc cầm mô hình máy bay, đặt nó vào tay nhìn kỹ, như thể quan sát xem nó có giống như trước đây hay không. 
Lúc sau, mấy người phụ nữa đi đến, đứng nói chuyện ngoài cửa, "Tôi mới không thèm chào hỏi bọn họ, lát nữa tôi sẽ về ngay." 
"Bọn trẻ quá cô đơn, điều này đối với chúng thật không tốt chút nào, chúng nên đi chơi với các bạn cùng trang lứa nhiều hơn." 
"Thông minh thì sao, không phải đến nói chuyện cũng không làm được à? Tôi thà rằng con tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-thien-tai/3186893/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.