“Không nên!!!!”
Tiểu vũ trụ Diệp Tây Hi trong nháy mắt đã bùng nổ, chẳng biết là lấy đâu ra khí lực mạnh như vậy đẩy Hạ Phùng Tuyền ra. Cô nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị chạy trối chết.
Nhưng không đợi cô xuống được giường, Hạ Phùng Tuyền như hổ đói vồ mồi, một lần nữa tóm được chân cô kéo lại. Sau đó, tay hắn nắm được mép váy bộ áo lót của cô, một động tác thôi đã đem toàn bộ số vải ít ỏi còn lại trên người Diệp Tây Hi cho “thăng thiên” luôn.
Bây giờ ở trên giường đối với Hạ Phùng Tuyền mà nói chỉ còn lại một thân thể gợi cảm hấp dẫn không mảnh vải che đậy mà thôi.
Hạ Phùng Tuyền túm chặt lấy hai tay cô, mười ngón tay vật lộn đánh nhau, hắn vững vàng kìm chặt đôi móng vuốt của con mèo nhỏ này. Vừa hôn lên sống lưng bóng loáng của cô, xuống đến cổ, đến hai vai, đến eo, theo từng đường cong khêu gợi. Cuối cùng sau khi trượt hết một lượt hắn lại quay về cái cổ xinh xắn của cô, khẽ cắn một cái.
Diệp Tây Hi kêu lên thảm thiết: “Hạ Phùng Tuyền, anh làm cái quái gì vậy, sao lại cắn cổ tôi?”
“Anh chỉ lưu kí hiệu thôi mà.” Hạ Phùng Tuyền trả lời như lẽ đương nhiên á.
“Anh là đồ biến thái!” Diệp Tây Hi dở khóc dở cười.
Hạ Phùng Tuyền ghé sát vào tai cô, nhẹ nhàng nói: “Rồi em sẽ quen thôi.”
Thói quen thói quen, cô làm sao mà quen cho nổi đây!
Diệp Tây Hi mở miệng hét lớn: “Mau dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-con-soi/2223465/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.