Rốt cục, Hạ Phùng Tuyền cũng thực hiện lời hứa hẹn, sáng sớm ngày thứ hai liền gọi trực thăng tới đưa hai người rời khỏi hòn đảo nhỏ này, sau đó lại ngồi lên xe con để về nhà.
Nhưng mà —
“Làm sao mất hứng?” Hạ Phùng Tuyền hỏi.
“Anh biết rất rõ ràng, còn hỏi.” Diệp Tây Hi phùng mang trợn má, ức chế đáp.
Mệt, quá mệt, thực sự là rất mệt!
Ngày hôm qua trong phòng tắm hắn lại bắt cô phối hợp suốt ba lần liền, ngay cả cái mạng nhỏ này cũng suýt thì không giữ nổi nữa rồi!
Tên Hạ Phùng Tuyền này quả thực không phải là người.
“Là do em hấp dẫn anh trước.” Hạ Phùng Tuyền nhàn nhạt cười một tiếng.
“Nhưng mà có cần anh chơi ác như vậy sao? Em thiếu chút nữa thì ngất đi a!” Diệp Tây Hi nhìn chằm chằm hắn, lẩm bẩm nói: “Dù có coi người như búp bê đi chăng nữa thì dùng nhiều cũng sẽ hư chứ.”
Hạ Phùng Tuyền kéo cô vào trong ngực mình: “Được rồi mà, lần sau anh sẽ chú ý.”
Còn có lần sao á? Anh cứ nằm mơ đi!
Diệp Tây Hi dương dương tự đắc,sung sướng nghĩ thầm, chỉ cần về đến nhà rồi, bao nhiêu ngươi như vậy, cho dù Hạ Phùng Tuyền có bản lĩnh lớn như thế nào cũng không thể muốn làm gì thì làm được.
Hắc hắc hắc hắc hắc.
“Em làm gì mà cứ cười khúc khích thế?” Hạ Phùng Tuyền hỏi.
Diệp Tây Hi vội vàng ngậm cười: “Có sao? Em có làm gì đâu?”
Hạ Phùng Tuyền nghi ngờ ngó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-con-soi/2223430/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.