Bị đoán trúng, nhưng vì hoà bình, Diệp Tây Hi đành phải ngậm ngùi mỉm cười: “Anh đang nói cái gì vậy?”
“Không phải sao?” Hạ Phùng Tuyền khoanh hai tay trước ngực: “Cả ngày hôm nay, em đều tránh anh.”
“Tránh anh? Có sao? Làm gì có!” Diệp Tây Hi bắt đầu giả bộ vô tội: “Đúng rồi, nhất định là hai cha con em lâu ngày xa cách, quá kích động mà quên mất tiêu anh luôn.”
Không phải là cô hèn nhát mà chẳng qua là mấy lần trốn không thành công trước đây, cô không muốn để cho Hạ Phùng Tuyền biết được quyết tâm rời đi của chính mình, nếu không, e rằng hậu quả sẽ rất khôn lường.
“Thì ra là như vậy sao.” Hạ Phùng Tuyền bình tĩnh cười cười: “Như vậy, việc em muốn cùng Diệp bá bá đến sở nghiên cứu bí mật là chuyện gì đã xảy ra?”
Diệp Tây Hi đột nhiên cảm thấy khó thở.
Quả nhiên, vẫn bị hắn phát hiện ra.
Nhưng tốt nhất vẫn cứ phải giả ngu: “A, sở nghiên cứu bí mật á? Ha ha ha em làm sao có thể đến đó được.”
Hạ Phùng Tuyền cúi người ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn thẳng vào cô: “Như vậy, em tình nguyện muốn rời khỏi nơi này với Diệp bá bá, tất cả những lời nói với bá bá chiều nay đều là giả hết sao?”
“Anh lại nghe lén?” Diệp Tây Hi tức giận.
“Em lại muốn chạy trốn?” Hạ Phùng Tuyền phản kích.
Diệp Tây Hi khoé mắt giật giật mấy cái: “Không phải chạy trốn mà là em nghĩ rằng, nếu chúng ta bây giờ hôn lễ cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-con-soi/2223427/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.