Mà trên lầu hai người kia vẫn tiếp tục giằng co nhau.
Đứng đã lâu, bắp chân Diệp Tây Hi đã bắt đầu tê rần rần, liền đổi tư thế, một chân dựng thẳng chống đỡ sức nặng của cơ thể, chân kia cong cong khòng khòng dựa trên mép cửa, tư thế đó nhìn qua trông rất nguy hiểm.
Hạ Phùng Tuyền nheo mắt đầy sát khí nhìn: “Diệp Tây Hi, em mau xuống đây cho anh!”
Diệp Tây Hi không phục: “Hạ Phùng Tuyền, anh mau cút ra ngoài cho em!”
Hai người vẫn dậm chân tại chỗ như cũ không xê dịch gì.
Diệp Tây Hi nhìn chằm chằm hắn: “Mới vừa rồi em nôn thốc nôn tháo, là anh liên kết với A Khoan giở trò quỷ, có đúng không?”
“Còn có Hư Nguyên nữa.” Hạ Phùng Tuyền tỉnh bơ đáp: “Là hắn cho thuốc.”
“Các người thật quá đáng!” Diệp Tây Hi tức giận.
“Em cũng không quá phận à?” Hạ Phùng Tuyền hỏi ngược lại.
“Hạ Phùng Tuyền, không cho phép tội nhân là anh lên tiếng cáo trạng trước, tất cả đều do anh mà ra hết!” Diệp Tây Hi kích động hét lên: “Ngay từ ngày đầu tiên biết anh, anh luôn là bộ dạng này, xem thường em, khi dễ em, biến em thành món đồ chơi, không có chuyện gì cũng lôi ra đùa giỡn. Em không phải là đầy tớ ô sin của anh, tại sao không thể phản kháng? Anh có quyền gì mà tức giận với em?!”
Nói ra hết rồi, quả thực lòng thoải mái đi rất nhiều.
Nhưng sắc mặt của Hạ Phùng Tuyền có cái gì đó không đúng lắm, hắn chỉ lẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-con-soi/2223419/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.