“Tốc độ nhanh thật.” Hạ Phùng Tuyền tấm tắc khen.
“Ngài đây quá khen rồi.” Diệp Tây Hi quẳng cái bát sạch trơn lại cho Hạ Phùng Tuyền.
Nhưng Hạ Phùng Tuyền cũng không có ý định rời đi, vẫn ngồi yên tại vị trí cũ bên cạnh giường của cô.
Diệp Tây Hi ho nhẹ một tiếng: “Em muốn đi ngủ.”
“Ý của em là, anh với em chúng ta cùng ngủ sao?” Hạ Phùng Tuyền hỏi.
Diệp Tây Hi khoé mắt giật giật một chút: “Em đâu phải nói là cái ý này được chưa.”
“Thế tại sao lại nói những câu dễ khiến người khác hiểu nhầm như vậy chứ?” Hạ Phùng Tuyền ai oán.
Diệp Tây Hi: “…”
Hạ Phùng Tuyền bỗng đứng dậy: “Anh đi tắm đây.”
Diệp Tây Hi giơ cả hai tay và một chân còn lại lên tán thành: “Đi thong thả, không tiễn.”
“Tại sao lại phải đưa tiễn chứ?” Hạ Phùng Tuyền liếc nhìn cô một cái: “Anh tắm ở chỗ này mà.”
Diệp Tây Hi: “@#¥%. ..”
Từ phòng tắm vọng lại một chuỗi âm thanh róc rách của nước chảy không ngừng.
Diệp Tây Hi ngó chăm chú lên trần nhà, trong lòng hỗn loạn, tùng bậy tùng bạ hết cả lên rồi.
Cô bây giờ, có khác nào con cua đã bị trói chặt tám cẳng hai càng, mặc sức cho người ta chém giết.
Hạ Phùng Tuyền sẽ bỏ qua cơ hội ngàn vàng này sao?
Nhưng mà bọn họ đã kịch liệt giằng co thương lượng như vậy rồi hắn tốt nhất là không nên ép cô vận động kịch liệt nữa đi.
Đang thấp thỏm, cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ta-la-con-soi/2223413/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.