“Con gái các em lúc nào cũng chỉ biết tức giận. Rõ ràng hôm qua là chính em đến muộn. Anh đợi em lâu như vậy mà em còn chưa tới thì anh đi về là đúng rồi. Anh còn chưa chia tay em là may rồi.”
“Em còn dám chủ động chia tay anh.”
Tôi chết lặng, cúi đầu, chậm rãi cười, đôi mắt bất giác đỏ lên “Du Đồng, anh từ đầu đến cuối thật sự khiến tôi giống như một trò đùa.”
“Anh có từng nghĩ anh đi như vậy bỏ lại một cô gái như tôi đứng đó nguy hiểm thế nào không?”
“Anh đã bao giờ tự hỏi liệu tôi có thể bắt được taxi không?”
“Anh đã bao giờ nghĩ về việc tôi buồn như thế nào lúc bị bỏ lại một mình chưa?”
Anh ta sửng sốt một chút “Là do em đến muộn. Nếu như không đến muộn, anh đã không rời đi, vậy vẫn là lỗi của em.”
Tôi bật cười, lúc cúi đầu nước mắt bất giác rơi: “Là lỗi của tôi, lần này, anh cũng thắng rồi, Dư Đồng.”
“Vậy từ nay về sau chúng ta không liên quan gì đến nhau nữa.”
Tôi không dừng lại nữa, đi tiếp.
“Chu Chi! Chu Chi! Em đứng lại cho anh! A!”
Tiếng bước chân đang đuổi theo phía sau đột ngột dừng lại, kèm theo tiếng hét “Có rắn!”
Tôi vội quay đầu lại liền nhìn thấy Tiểu Hắc Xà đang lao nhanh vào trong bụi cỏ, hai con ngươi lòi ra thẳng đứng, nhìn tôi một cách đáng thương.
Tôi ngay lập tức bước đến chỗ Dư Đồng, nhìn vết thương đang chảy máu của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-snake-cua-toi/2664989/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.