Tôi chớp mắt, cố gắng khiến bản thân tỉnh táo một chút.
Đưa tay ra, nhéo nhéo cánh tay mình thật mạnh “Á——”
Đau quá, đau quá, đau quá.
Không phải mơ.
“Em, em không sao chứ?” Nó nhìn tôi, con ngươi thẳng đứng thanh mảnh tràn đầy vẻ đau lòng, thân hình cực kỳ gầy yếu đột nhiên di chuyển tới.
“Để tôi xem xem.”
“TÔI–”
“Đừng nhúc nhích.”
Giây tiếp theo, đầu của nó tiến lại gần hơn, tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã có một cái chạm nhẹ vào cánh tay tôi.
Tôi hoàn toàn choáng váng.
Đây, tình hình quái quỷ gì đây?
Kỳ lạ hơn là, cơn đau ở cánh tay của tôi giảm dần từng chút một, cái đau vừa rồi dường như biến mất.
“Anh đã làm gì vậy?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Tiểu Hắc Xà như có chút thẹn thùng, đuôi cẩn thận móc lấy ngón út tôi: “Nhà chúng tôi trời sinh có khả năng trị thương.”
Nói xong, còn có chút lo lắng nhìn tôi “Em, em có sợ hong?”
Tôi lập tức lắc đầu.
Trời ơi, khả năng chữa bệnh của Tiểu Hắc Xà cũng tuyệt quá đi!
“Ủa vậy, sao hôm nay anh không tự mình sơ cứu cho người đó?” Tôi hơi khó hiểu.
Thân thể Tiểu Hắc Xà cứng đờ trong chốc lát, từng chút một cuộn tròn cái đuôi, cuối cùng cuộn lại thành một vòng tròn nhỏ.
Sau cùng, vùi đầu vào đó, giọng nói cực kì vô tội “Tôi, tôi quên mất.”
Nhìn bộ dạng tội nghiệp đó của Tiểu Hắc Xà, trái tim tôi dịu đi ngay lập tức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-snake-cua-toi/2664987/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.