Biết được kẻ phạm tội là ai, bác sĩWacker mới đầu vô cùng kinh ngạc, nhưng sau khi ông bình tĩnh lại, cũngchỉ là nghiêm mặt thở dài: “Nếu như các bạn nói ai đáng nghi ngờ ở đây,cũng chỉ có thể là cô ta.”
“Sao lại như vậy?” Clark hiếu kỳ, lẽ nào giữa bọn họ từng có chuyện gì khúc mắc?
“Tôi nghĩ anh không biết hiệp hội ảothuật này chỉ có một mình tôi tinh thông về thuật thôi miên đúng không?” Nói về điều này, bác sĩ Wacker vô cùng kiêu ngạo, thôi miên không thểso sánh với các môn ảo thuật khác, nó là cả một hệ thống, cần phải khắckhổ chuyên tâm nghiên cứu mới có thể có thành tựu nhất định, ít ai cóthể có kiên trì đi học tập những tri thức cơ bản khô khan vô vị như thế.
Clark cũng rất bất ngờ: “Đúng vậy, tôi không biết, còn Constance thì sao?”
Bác sĩ Wacker thở dài: “Cô ta là tôi dạy, cho nên có thể tính là một nửa học trò của tôi. Cha của Constance làIqbal, trước khi qua đời cũng là hội viên của hiệp hội ảo thuật, là bạntốt của tôi. Quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, Constance coi như là tôinhìn mà lớn lên, cho nên khi cô ta nói muốn học thôi miên, tôi liền đồng ý dạy.”
“Constance rất có năng khiếu, cô ta cũngrất chăm chỉ, không bao lâu sau đã thành thạo kỹ xảo, khiến tôi rất vuimừng, tôi thật sự có ý định nhận cô ta làm học trò, nhưng sau, tôi pháthiện cô ta không phải là một học trò lý tưởng.”
“Đã xảy ra chuyện gì sao?” Clark suy đoán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-sieu-nhan-cua-toi/2712436/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.