Chương trước
Chương sau
Đi chơi bời la cà cả ngày, cuối cùng Nhan Tiểu Nhuyễn cũng có thể về nhà rồi.

Vừa về đến nhà là cô đã muốn đi tìm con trai ngay, nhưng quay qua quay lại cũng không thấy ai ở nhà, đèn đóm gì cũng tắt hết cả rồi, ban đầu cô còn định hỏi Hàn Bảo Khanh có chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn qua thì Hàn Bảo Khanh cũng biến mất... Ủa? Không lẽ cô hoa mắt nên nhìn nhầm sao?

Đi vào nhà, cô còn muốn mở đèn thì đột nhiên ở trên trong nhà bếp, mọi người lại cùng nhau đi ra, trên tay Hàn Diệc và Nhan Vãn Nam đều có bánh kem, nếu như

Hàn Diệc đang cầm bánh kem chúc mừng sinh nhật, thì chiếc bánh của Nhan Vãn Nam chính là chúc mừng cô đã trở thành con dâu của Hàn gia.

Nhan Tiểu Nhuyễn có chút ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó cũng phải bước đến nhìn chồng và mọi người, lại nói:

- Bây giờ mọi người còn bắt tay với anh ấy làm những chuyện này nữa sao?

Nhan Vãn Nam lại thở dài, nói:

- Chứ em rể than quá rồi, cậu ta than rằng em mê con trai bỏ bê cậu ta, nên bây giờ em rể mới phải bày ra chuyện này thu hút sự chú ý của em đó.

Cô lại nhìn anh, đương nhiên cô biết những ngày tháng này Hàn Diệc rất ấm ức, nhưng chẳng lẽ tới con ruột của mình mà anh cũng ghen cho bằng được sao, chắc

Hàn Diệc không nhỏ nhen như vậy đâu nhỉ?

Đó là suy nghĩ của cô thôi, chứ anh nhỏ nhen lắm nhé! Anh cực kỳ để ý đến những chuyện đó luôn, anh rất không vui luôn ấy chứ.

(...])



Sau khi chúc mừng sinh nhật của Nhan Tiểu Nhuyễn xong thì mẹ của cô cũng xung phong để giữ cháu ngoại, cho hai vợ chồng hai người có không gian riêng, và như thế là Hàn Diệc được dịp đưa vợ ra ngoài chơi.

Nhưng nơi anh đưa cô đến không phải chỗ nào để chơi, mà là một ngôi nhà rất sang trọng, lúc này Hàn Diệc còn tự ý mở cửa đi vào, làm cho Nhan Tiểu Nhuyễn ngạc nhiên, anh vẫn nắm chặt lấy tay cô, sau đó cùng cô đi vào nhà.

Cửa lớn được mở ra, Hàn Diệc lại nói:

Bà xã, em chuẩn bị xong chưa?Chuẩn bị... Cái gì cơ?Cô ngơ ngác hỏi, nhưng anh không đáp, thay vào đó lại mở đèn lên, xuất hiện trước mắt của Nhan Tiểu Nhuyễn chính là hoa!

Hay nói cho đúng là rất nhiều hoa, bên trên bàn cũng có hoa rải xung quanh một số giấy tờ gì đó nữa, Nhan Tiểu Nhuyễn còn chưa hết ngạc nhiên là anh đã kéo cô đến bàn, nói:

- Nhuyễn, đây là ngôi nhà của chúng ta, anh muốn em cũng có tên trong ngôi nhà này.

Nhan Tiểu Nhuyễn nhìn vào giấy tờ, đây là một bản giấy tờ nhà đất, hay nói đúng hơn là quyền sở hữu ngôi nhà lớn này, phía tên của chủ nhân vẫn có ai điền, cô đưa mắt ngạc nhiên nhìn anh, nhưng anh chỉ gật đầu, nói:

- Đây là một trong số các sính lễ mà anh dành dụm để cho em, Nhuyễn... Em phải nhận!

Mặc dù thật sự bây giờ Nhan Tiểu Nhuyễn đang rất muốn từ chối về món quà lớn này, cô nghĩ đây là quà sinh nhật mà Hàn Diệc tặng cho mình, nhưng không phải...

Đây chỉ mới là sính lễ thôi, mà đã là sính lễ thì bắt buộc cô phải nhận rồi.

Vừa đợi Nhan Tiểu Nhuyễn kí xong là ở trên trần nhà liền rơi hoa xuống, khung cảnh cực kỳ lãng mạn, khiến cho cô suýt khóc, nhưng Hàn Diệc vẫn nắm lấy tay cô, nói:



- Vẫn còn nữa, đi theo anh.

Cô lại ngơ ngác đi theo anh, đi lên tầng trên thì ở đây có một cánh cửa rất đặc biệt, Hàn Diệc nắm lấy tay cô rồi đặt lên cánh cửa kia để xác nhận mật khẩu, đồng nghĩa với việc chỉ có một mình Nhan Tiểu Nhuyễn mới có thể mở cửa nơi này thôi.

Sau đó cả hai người cùng nhau bước vào, ánh đèn sáng chói được mở lên, đập vào mắt của Nhan Tiểu Nhuyễn bây giờ chính là những bức tranh được đính ở trên tường, tất tần tật đều là những bước cô vẽ vời linh tinh rồi ném bỏ, không ngờ Hàn Diệc lại đem nó đóng khung lại và treo nó lên như ở viện bảo tàng vậy.

Chẳng những có tranh, mà nơi này còn có những bộ trang sức cực kỳ lộng lẫy được trưng ở trong tủ kính, nếu như nhìn kĩ một chút thì đó đều là số trang sức mà

Nhan Tiểu Nhuyễn thích từ khi còn đi học, cô thường hay lưu ảnh của những bộ trang sức đó lại, tự nhủ bản thân phải cố gắng kiếm tiền rồi mua chúng, nhưng cô nhớ mình đâu có chia sẻ nó cho ai biết đâu chứ….. Tại sao Hàn Diệc lại biết?

Hàn Diệc.. Anh...Em thắc mắc tại sao biết em thích chúng sao?Nhan Tiểu Nhuyễn liên tục gật đầu, khi này Hàn Diệc mới hôn nhẹ lên môi của cô một cái, nhỏ giọng nói:

- Muốn biết thì sẽ tìm cách thôi. Bà xã, chúc mừng sinh nhật em.

Đến đây là Nhan Tiểu Nhuyễn không thể cầm được nước mắt rồi, cô liền ôm lấy anh rồi thút thít, lại nói:

- Cảm ơn anh, Hàn Diệc...

Và rồi buổi tối hôm đó cả hai người đã có một đêm mặn nồng tại căn nhà riêng của hai người mà không bị ai quấy rầy, tuy rằng có hơi lạ chỗ một chút... Nhưng cả

Hàn Diệc và Nhan Tiểu Nhuyễn đều rất hạnh phúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.