Chương trước
Chương sau
Mang thai đến tháng thứ năm thì cuối cùng Nhan Tiểu Nhuyễn cũng đã đồng ý quay về Hàn gia, vì bây giờ Nhan Vãn Nam phải chuẩn bị mọi thứ còn cưới An Nhược Lan nữa chứ.

Đương nhiên mẹ bầu như Nhan Tiểu Nhuyễn cũng rất hào hứng, chẳng những vậy mà cô còn muốn phụ giúp anh trai chuẩn bị hôn lễ nữa kìa, cơ mà cả Hàn Diệc và

Nhan Vãn Nam đều không muốn để cô phải chịu cực khổ nên đã bắt cô ngồi sang một bên.

Riêng Hàn Diệc cũng đã chuẩn bị xong cho chuyện giải nghệ rồi, kể từ khi nhìn thấy vợ mình hay suy nghĩ lung tung là anh đã có ý định sẽ từ bỏ ngành nghề này, nhưng Hàn Bân lại khóc lóc ôm chân anh, hi vọng anh suy nghĩ lại, nói sao đi nữa Vũ Nhạc Ảnh thị cũng có một phần công sức của anh mà, làm sao nói bỏ là bỏ được chứ?

Tuy nhiên, ngay khi Diệp Tú Vi biết tin con trai muốn từ bỏ nghề diễn xuất thì cũng định phản đối, cơ mà đó đã là quyết định của anh thì bà ấy cũng sẽ tôn trọng thôi.

Nhan Vãn Nam và Hàn Diệc bây giờ đang chuẩn bị cho hôn lễ, Nhan Vãn Nam còn nhìn anh, nói:

- Cậu định từ bỏ sự nghiệp thật sao? Dù sao thì bây giờ Nhuyễn Nhuyễn cũng đã vào thời kì thai nhi ổn định rồi mà, tâm trạng của con bé cũng ổn hơn rồi, đâu nhất thiết phải từ bỏ sự nghiệp của mình chứ.

Hàn Diệc chỉ cười nhẹ, sau đó anh lại đưa mắt nhìn sang cô vợ đáng yêu của mình đang ngồi ăn bánh ở phòng khách, anh nhỏ giọng nói:

- Vì cô ấy đã bỏ hết sự nghiệp của mình để về nhà làm vợ của em, thì em cũng không tiếc hi sinh sự nghiệp để ở bên cô ấy.

Dừng một chút, Hàn Diệc lại nói:

- Hơn nữa em cũng không phải giải nghệ rồi không đi làm, trong thời gian cô ấy mang thai và sinh nở thì em định sẽ trau dồi thêm kiến thức kinh doanh, đợi khi nào cả Nhuyễn Nhuyễn và đứa bé cứng cáp, hôn lễ cũng diễn ra suôn sẻ thì em sẽ vào Hàn thị, quay lại với chuyên ngành mà em thích.

Nhan Vãn Nam cũng gật đầu, dù sao cũng là bạn thân nhiều năm, đương nhiên cậu ta biết Hàn Diệc thích chuyên ngành gì, cho nên khi Nhan Vãn Nam nghe nói

Hàn Diệc muốn ra mắt với thân phận diễn viên của Vũ Nhạc Ảnh thị thì cậu ta đã rất sốc, bây giờ biết nguyên nhân rồi thì cũng không sốc lắm.



Anh hai, chắc anh cũng biết em có tình ý với Nhuyễn Nhuyễn, vậy tại sao hôm đó anh lại để Nhuyễn Nhuyễn đến đưa trang phục cho em? Anh đang thách thức tính nhẫn nại của em sao?Tôi không điên mà dâng em gái của mình vào miệng sói như cậu. Chỉ là tôi nghĩ Nhuyễn Nhuyễn không có tình ý với cậu, nên cho dù cậu có dụ dỗ thì con bé cũng sẽ từ chối. Đứa nhỏ đó che giấu tâm tư của mình rất tốt, ai mà có ngờ... Vừa đến đã bị ăn sạch, lại còn mang thai nữa chứ, đúng là điên mất thôi.Hàn Diệc chỉ cười, đêm hôm đó anh chỉ là giả vờ say một chút thôi, hơn nữa anh cũng đã định sẽ thử Nhan Tiểu Nhuyễn một chút, lúc đầu khi mới bắt đầu chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng không chút suy nghĩ. Cơ mà Hàn Diệc lại thấy cô không phản kháng, nên anh mới tham lam hôn thêm một chút...

Cứ như vậy rồi chuyện gì cũng đến, có lẽ Nhan Tiểu Nhuyễn có nghe qua rồi, đêm hôm đó anh đã nói anh yêu cô. Cơ mà chẳng biết tại sao buổi sáng ra cô vẫn đi mất, làm anh phải đi tìm đến mức đầu cũng bốc hỏa.

Tới khi hẹn gặp mẹ anh thì còn chạy trối chết nữa chứ, anh còn sợ rằng cô không thích anh, chuyện đêm qua cũng chỉ là một chút gì đó gọi là "hiểu lầm" thôi, nhưng khi mẹ hỏi:

- Chẳng lẽ Nhuyễn Nhuyễn không thích anh hai con hả?

Khi này Hàn Bảo Khanh có nói một câu:

- Con thân với cậu ấy nhất, con nghe nói Nhuyễn Nhuyễn đã có đối tượng thích thầm rồi, cậu thích người ta cũng lâu mà không dám nói. Vậy nếu như người đó không phải là anh hai... Thì là ai nhỉ? Xung quanh cậu ấy từ trước đến giờ ngoài anh trai của cậu ấy ra, thì chỉ có anh hai và anh ba là nam nhân thôi.

Lúc đó Hàn Diệc còn tưởng người Nhan Tiểu Nhuyễn thích là Hàn Bân cơ, nhưng nếu như cô thích Hàn Bân thì tại sao lại chấp nhận qua đêm với anh, khi đó Hàn Diệc đã lớn gan nghĩ... Người cô thích thầm nhiều năm chắc chắn là anh!

Vì vậy nên Hàn Diệc mới mặt dày theo đuổi tới tận nhà, ai mà có ngờ... Người cô thật sự thích, chính là anh thật.

Cái này gọi là gì nghĩ? Gọi là duyên trời định đó. Người yêu nhau thì sớm muộn gì cũng sẽ về với nhau mà thôi, còn người vô duyên vô phận thì cho dù có ở trước mặt cũng không nhận ra.

Ban đầu Hàn Diệc chỉ định tôn trọng cô như một người em gái, nhưng kể từ giây phút biết rằng trong lòng của Nhan Tiểu Nhuyễn cũng có mình thì anh đã tự hứa với lòng sẽ trân trọng Nhan Tiểu Nhuyễn đến cuối đời.

Nhan Vãn Nam nhìn anh, sau đó lại lắc đầu, nói:

Đúng là giao trứng cho ác mà.Anh hai, anh đừng có nói như vậy chứ, bây giờ chúng ta là người một nhà rồi. Đây gọi là đã thân nay càng thêm thân.Hàn Diệc, cậu ấu trĩ thật đấy.Anh hai quá khen. Em rể đây sẽ cố gắng phát huy!#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.