Chương trước
Chương sau
Đương nhiên buổi họp báo đâu có nhanh như vậy mà kết thúc, tiếp sau đây mới là một màn trình diễn hết sức xuất sắc đến từ vị trí Giả Thoại Linh.

Ở trên màn hình lớn bây giờ là hình ảnh Giả Thoại Linh đang nói chuyện cùng một người đàn ông khác, nếu như là người có tìm hiểu thì sẽ biết, người đàn ông xuất hiện bên trong đoạn video đó chính là chủ của Thiên Hoa Ảnh thị, cũng chính là công ty đối thủ của Vũ Nhạc Ảnh thị.

Một nghệ sĩ của Vũ Nhạc lại nói chuyện cùng ông chủ của Thiên Hoa, đây chẳng phải là đã có ý định đổi công ty sao? Mà một nghệ sĩ dựa vào danh tiếng của Ảnh Đế trèo lên cao thì muốn đổi công ty thì phải làm gì để đánh bóng tên tuổi? Chính là phải tạo ra scandal với người nổi tiếng.

Đến đây các cánh nhà báo cũng bắt đầu bàn tán xôn xao, ai nấy đều cho rằng Giả Thoại Linh quá tâm cơ, vì không nhận được lợi từ Vũ Nhạc nên mới muốn đánh cho Vũ Nhạc lao đao một vố lớn như vậy, đem dư luận ra dắt mũi rồi sau đó là chễm chệ nước vào Thiên Hoa tiếp tục "tỏa sáng".

Loại người ăn cháo đá bát như vậy thì Vũ Nhạc chắc chắn phải nhanh chóng xử lý rồi, hơn nữa Hàn Bân còn nói:

- Không chỉ vậy mà tôi còn nghi ngờ cô Giả Thoại Linh đã đem công việc của Vũ Nhạc bán lại cho Thiên Hoa, đương nhiên tôi cũng sẽ không buộc tội ai vô cớ. Bây giờ Hàn Bân tôi chính thức tuyên bố, cô Giả Thoại Linh!

Chúng ta hẹn nhau gặp tại tòa!

Hàn Bân nói xong thì Hàn Diệc cũng muốn kết thúc cuộc họp ở đây, nhưng không ngờ Nhan Tiểu Nhuyễn lại kéo tay anh lại, nhẹ nhàng khéo léo đặt lên tay một chiếc USB cỡ nhỏ, khi đó Hàn Diệc còn nhìn cô đầy khó hiểu. Nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn chỉ mỉm cười rồi gật đầu.

Buổi họp báo cứ như thế mà lại tiếp tục, khi này Hàn Diệc đã đưa chiếc USB đó cho Nhan Vãn Nam, anh ấy cũng nhanh chóng kết nối rồi cho trình chiếu một đoạn video. Nếu như nhìn kĩ thì đây là một đoạn phim rất cũ rồi, có thể nói là đã hai, ba năm trước.

Người nhân vật chính đương nhiên là Giả Thoại Linh, còn nhân vật còn lại chính là Nhan Tiểu Nhuyễn. Theo như Hàn Diệc nhớ thì lúc này là hai năm trước, khi đó

Nhan Tiểu Nhuyễn đang biên kịch cho một game show được đặt tên là "Ngàn điều ước nguyện", nhưng vì cô không thích ồn ào cũng như nói nhiều, cho nên mỗi khi ngồi lại viết kịch bản đều chỉ có một mình cô. Suốt một năm trời chuẩn bị cho game show đó là một năm trời Hàn Diệc không gặp được crush của mình, nên anh nhớ rất rõ.



(...)

Ở trong đoạn video chính là hai năm trước, khi đó thì mức độ tham gia chương trình thực tế của các nghệ sĩ Vũ Nhạc có hiệu ứng rất kém, nên Hàn Bân đã định không cho nghệ sĩ tham gia nữa, chỉ cần tập trung vào diễn xuất là được. Nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn lại nghĩ khác, với nghệ sĩ lúc nào cũng sống trong hào nhoáng, người khác sẽ không thấy được sự chân thành cũng như thói quen sinh hoạt của nghệ sĩ, nếu bây giờ Nhạc Vũ tạo ra một chương trình thực tế vừa giúp giải trí lại có thể cho nghệ sĩ thoải mái thì chắc là khán giả sẽ rất ủng hộ.

Đương nhiên ý kiến đó của cô đã được Hàn Diệc tán thành, mà anh đã tán thành thì Hàn Bân cũng thông qua, rồi lại đem dự án đó giao lại cho cô và đoàn đội.

Nhưng không ngờ vừa rời khỏi cuộc họp thì Giả Thoại Linh đã đến tìm cô, còn hống hách nói:

- Nhan Tiểu Nhuyễn, cô viết kịch bản thì nhớ xào một chút couple cho cảm giác tình cảm. Nghe rõ chưa?

Cô chỉ đưa mắt lạnh nhạt nhìn cô ta, nói:

Tại sao tôi phải làm như vậy? Nếu như chị Thoại Linh và Hàn Diệc có quan hệ thì hai người cứ tự mình mà phát đường, tung hint. Tôi là biên kịch của chương trình, không phải thần Cupid.Cô không biết cái gì gọi là kẻ thức thời sao? Hiện tại tôi và anh Diệc đang nổi tiếng, chỉ cần cô làm biên kịch thêm một chút mắm muối thì chẳng phải cả công ty ta đều được nhờ à?Vậy thì chị cứ nói lại với ông chủ, chỉ cần anh ấy đồng ý thì tôi sẽ làm.Nói xong Nhan Tiểu Nhuyễn còn định quay người đi, ai mà có ngờ Giả Thoại Linh lại lấy một ly nước lạnh đổ thẳng lên đầu của cô, ngay lúc nhìn thấy cảnh tượng đó thì Nhan Vãn Nam và Hàn Diệc đã sôi máu rồi, nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn vẫn quay lại, nhìn cô ta, nói:

- Giả Thoại Linh, chị đừng nghĩ chị là nghệ sĩ của Vũ Nhạc rồi hống hách, chị nên nhớ Vũ Nhạc nâng chị lên được... Thì hạ chị xuống được.

Nhưng có vẻ Giả Thoại Linh không sợ lắm, cô ta còn cười khẩy, nói:

- Ổi trời ơi tôi sợ quá nè, so với một biên kịch thấp kém như cô thì lưu lượng như tôi có ích hơn nhiều, Nhan Tiểu Nhuyễn à Nhan Tiểu Nhuyễn, cô cũng chỉ là em gái của một trợ lý thôi mà, còn chưa phải là vợ của ông chủ đâu... Đừng mơ tưởng trèo lên cành cao làm Phượng Hoàng... Căn bản là cô không xứng. (2

Dù rằng Nhan Tiểu Nhuyễn bình thường lầm lì ít nói, nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc để bị bắt nạt. Khi Giả Thoại Linh quay lưng định rời đi thì cô liền cầm theo một ly nước, lặp lại động tác y như cô ta, trực tiếp đổ lên đầu của cô ta.



Nhan Tiểu Nhuyễn! Cô làm cái trò gì vậy?Làm gì à? Làm những gì mà chị đã làm. Giả Thoại Linh, tôi nói cho chị biết... Nhan Tiểu Nhuyễn này không phải người dễ động vào, nghe rõ chưa!Đến đây thì Nhan Tiểu Nhuyễn mới rời đi, nhưng Giả Thoại Linh lại điên tiết mà hét lên đầy ai oán, sau đó còn cầm điện thoại lên gọi cho ai đó, gương mặt không hề vui vẻ mà còn cực kì độc ác, nói:

- Xử nó đi! Nhớ là đừng để nó chết, nghe chưa!

(…..]

Đoạn video kết thúc tại đó, khi này Nhan Vãn Nam mới nhớ đến một chuyện, nói:

- Vậy là cái lúc em bị tai nạn xe rồi nhập viện là sau lúc này đúng không?

Nhan Tiểu Nhuyễn cũng gật đầu.

Kết thúc cuộc nói chuyện với Giả Thoại Linh thì cô đã bị đụng xe, vốn dĩ cô nghĩ là trùng hợp, nhưng nhờ có một đoạn video này mà cô mới biết sự thật không phải thế.

Nhan Vãn Nam nghe đến đâu là máu nóng dồn đến đó, nói:

- Đây rõ ràng là cố ý giết người, Giả Thoại Linh này đúng là điên rồi!

Hàn Diệc lại nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói:

- Anh sẽ không để yên đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.