Tôi nhờ Lục Yên đưa tôi đến dưới nhà Tiểu Thu.
Đỗ xe xong, Lục Yên lấy vali từ trong cốp xe ra đưa cho tôi.
Tôi lịch sự cảm ơn anh ấy, đang chuẩn bị rời đi.
Anh ấy đột nhiên gọi tôi lại, hỏi: “Lâm Tô Tô, cô và Phó Hoài chia tay là vì Hàn Lâm phải không?”
"Cái gì?"
Hàn Lâm là ai? Tôi bối rối hỏi.
Lục Yên sửng sốt, không thể tin nổi nhìn tôi: “ Cô không biết Hàn Lâm sao?”
“Cô ấy rất nổi tiếng à?” Dù sao tôi cũng đã vào giới giải trí nửa bước chân rồi, nếu cô ấy nổi tiếng thì sao tôi lại không biết!
Chẳng lẽ là người yêu cũ của Phó Hoài cũng xui xẻo như tôi, vẫn chưa xuất đạo đã bị “vứt bỏ” rồi sao?
Đồ khốn kiếp!
Tôi siết chặt nắm tay nhỏ của mình, trong lòng chào hỏi tất cả mười tám thế hệ tổ tiên của Phó Hoài.
“Bỏ đi.”
Nhìn thấy tình trạng của tôi, Lục Yên cũng không có ý định phổ cập cho tôi nữa.
Tôi cũng không muốn hỏi, về nhà tôi có thể hỏi Baidu.
Bất cứ kì ai bước chân vào làng giải trí đều sẽ để lại một số dấu vết.
"Tạm biệt nhé." Tôi vẫy tay chào anh ấy, quay người và bước vào tòa nhà.
Tiểu Thu nhìn thấy tôi xách vali xuất hiện, hoảng sợ đến nỗi hàm răng gần như rớt xuống, "Tổ tông nhỏ của tôi, cậu và Phó tổng thật sự rạn nứt rồi sao?"
“Ừ.” Tôi rất tự giác đẩy vali sang phòng ngủ thứ hai, noi “tớ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-phu-nhi-dai-cua-toi/3469611/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.