Diệp Tri Chi nói: “Nhan Nhan, giả sử cậu yêu…”
“Từ từ, tớ yêu á?” Thịnh Dĩ Nhan cắt ngang, nghi hoặc hỏi: “Nhưng mà trước giờ tớ đã yêu ai đâu. Sao phải giả sử như thế?”
Diệp Tri Chi ngập ngừng: “Tớ chỉ ví dụ thôi mà.”
Thịnh Dĩ Nhan ngẫm nghĩ một chút: “Được rồi, thế cậu nói tiếp đi.”
Diệp Tri Chi nói tiếp: “Thì ví dụ như người cậu yêu là một chàng trai nghèo khó, nhà không có tiền, vì vậy nên ba cậu vẫn luôn phản đối các cậu, nhưng cậu lại rất yêu anh ấy.”
“Rồi đến một ngày cậu phát hiện ra người mình yêu vốn chẳng phải nghèo khó gì, thực ra anh ấy rất giàu, hơn nữa còn là tổng giám đốc của tập đoàn đa quốc gia nào đó, chẳng qua là anh ấy cố tình giả vờ nghèo trước mặt cậu thôi. Cậu sẽ nghĩ sao?”
“Đây chẳng phải là chuyện tốt sao?” Thịnh Dĩ Nhan không cần nghĩ ngợi nhiều mà đáp ngay.
“Chuyện tốt?” Diệp Tri Chi khó hiểu.
Thịnh Dĩ Nhan nhấp một ngụm nước trái cây rồi nói: “Tất nhiên là thế rồi. Nếu bản thân tớ đã bằng lòng yêu người kia thì chứng tỏ là tớ rất yêu người đó rồi. Nếu như anh ấy không hề nghèo khó mà ngược lại còn rất giàu, vậy thì ba tớ cũng chẳng phản đối bọn tớ nữa, vậy chẳng phải đều là chuyện đáng mừng cả hay sao?”
“…”
Diệp Tri Chi yên lặng một lúc: “Nói như vậy cũng có lý, nhưng mà…” Cô dừng lại một chút: “Nhưng mà cậu không thấy anh ấy tiếp cận cậu là có mục đích khác hoặc lừa gạt cậu hay sao?”
Thịnh Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-pha-san-cua-toi/996571/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.