Giang Yến Từ “A” một tiếng ngắn ngủi, ý tứ sâu xa nói: “Ừm, em không quan tâm tôi.”
“Vốn dĩ không có.” Vẻ mặt của Diệp Tri Chi ửng đỏ. Cô né tránh ánh mắt của anh, qua quýt nhét tài liệu ở trong tay vào tay của anh.
“Tôi cảm thấy hơi mệt, muốn đi ngủ.”
Cô vừa mới xoay người thì bị Giang Yến Từ ôm lấy từ phía sau.
Anh vòng tay qua người cô, ôm cô sát vào lồng ngực. Lưng bị dán vào một nguồn nhiệt, khiến cho nhịp tim của Diệp Tri Chi dường như ngừng lại trong giây lát: “Giang Yến Từ, anh, anh làm gì vậy?”
Giang Yến Từ ghé sát vào tai cô, nhỏ giọng hỏi: “Việc mà tôi nói lần trước, em đã suy nghĩ xong chưa?”
“Suy, suy nghĩ gì cơ?” Diệp Tri Chi giả vờ không hiểu.
Giọng của Giang Yến Từ trầm xuống, rất dễ khiêu khích trái tim của người khác: “Có muốn hẹn hò với tôi không?”
Tai của Diệp Tri Chi đỏ đến sắp ra máu, nhưng cô vẫn ra vẻ trấn định: “Có, có ai theo đuổi người ta giống như anh không chứ?”
Cô lấy lại bình tĩnh rồi khẽ nói huyên thiên: “Mỗi ngày đều bắt tôi viết bản đề xuất, bóc lột sức lao động của tôi. Ngày nào về nhà cũng phải tăng ca, như vậy mà gọi là theo đuổi sao?”
“Vậy em muốn tôi theo đuổi như thế nào đây?”
Giang Yến Từ dừng lại, nắm lấy bả vai của cô, xoay người cô lại.
Diệp Tri Chi hơi mờ mịt.
“Như vậy sao?” Hai tay của Giang Yến Từ nâng mặt của cô lên.
Không đợi cô phản ứng lại, anh thong thả cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-pha-san-cua-toi/996542/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.