Ông Như Vọng đuổi theo xuống đến nơi, gặp hai người vẫn đang đứng dưới lối vào tòa nhà, rõ ràng bọn họ cũng phát hiện ra điện thoại rơi bên trên, nhưng còn do dự có nên đi lên lấy hay không.
Ông Như Vọng lạnh nhạt đứng chắn phía trước, ánh mắt giống như đang nhìn kẻ thù, dáng vẻ không giống như chỉ xuống đưa điện thoại rồi đi luôn, hết đánh giá Từ Đông, rồi lại nhìn qua Tưởng Nhạn.
"Sao mặt bà có thể dày đến nỗi có thể đến đây đòi tiền mua Ipad cho con trai bà vậy? Muốn mua cái gì sao bà không tự bỏ tiền đi mà mua? Không có tiền thì đừng có đòi hỏi, các người tư cách gì mà đến đây đòi chị tôi đưa tiền?"
Lời nói của cậu mười phần mỉa mai châm chọc, thái độ cũng không phải dạng vừa.
Khuôn mặt của Tưởng Nhạn càng lúc càng đỏ lên.
Ông Như Vọng lại quay sang nhìn Từ Đông: "Cảnh cáo mày, sau này đừng có bén mảng đến nhà tao nữa, mày đến một lần tao đánh mày một lần, đánh gẫy chân chó của mày đi, có nghe thấy không hả?"
Từ Đông lấm lét nhìn, sau đó vội vàng trốn ra sau lưng mẹ.
Ông Như Vọng nhếch nhếch khóe miệng, dùng lực ném chiếc điện thoại trong tay ra xa.
Tan tành mây khói.
Từ Đông ngẩn người ra, một lúc sau định thần lại liền lao tới chiến đấu với Ông Như Vọng, sau đó bị cậu túm cổ áo xách lên.
"Mày thử gào lên câu nữa xem lão tử có bẻ gãy răng mày không?" Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/2077683/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.