Ông Như Mạn dựa vào đầu giường đọc sách, rất nhanh sau đó, cửa phòng đã được mở ra.
Châu Sâm cầm rượu thuốc đi vào, tự cởi áo của mình sau đó nằm xuống bên cạnh cô.
"Chị Như Mạn, bôi thuốc cho em đi." Cậu vùi đầu vào gối, giọng nói nghèn nghẹt, có chút dễ thương.
Ông Như Mạn ngay từ đầu đã biết thừa mục đích của cậu, trút rượu thuốc ra xoa lên lưng, có lúc còn ghét bỏ dùng sức ấn mạnh xuống.
Thế mà cậu làm như không có gì, lại còn giãn lông mày, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.
Lưng của cậu thẳng tắp, không có cơ bắp cường tráng, nhưng lại có thể cảm giác được sức mạnh ẩn sâu bên trong. Làn da nhẵn mịn, cũng rất trắng, cảm giác lúc xoa lên tốt vô cùng, cho nên lúc này, Ông Như Mạn vô cùng thích thú cọ cọ làn da với cậu.
Cảm giác thật tốt.
Châu Sâm giống như đang nằm tắm nắng trên bãi biển, nghiêng đầu sang một bên, nheo mắt nhìn Ông Như Mạn, nói: "Chị Như Mạn, em muốn chuyển ra ngoài."
"Ừm."
"Sao chị không hỏi tại sao?"
"Tại sao?"
"Bởi vì vừa giờ Như Vọng đã phát hiện ra em đi mua cái này." Cậu vừa nói vừa lôi mấy hộp nhỏ từ trong túi quần.
Ông Như Mạn khẽ khựng lại một cái, tim đột nhiên đập nhanh một nhịp.
"Cậu ấy không biết đâu." Châu Sâm giải thích một câu, Ông Như Mạn đương nhiên biết, nhưng vẫn không tránh khỏi một chút thấp thỏm lo âu. Bàn tay lại ấn mạnh lên lưng cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/2077667/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.