Châu Sâm không có nhiều cơ hội tiếp xúc với Ông Như Mạn, bởi vì Ông Như Vọng cứ như con chó nhỏ lúc nào cũng bám dính lấy chị mình, khiến cho Châu Sâm có chút chán ghét, lại có chút đố kị.
Đương nhiên, nói thế thôi chứ Ông Như Vọng vẫn là bạn tốt của cậu, nhưng cậu chỉ ước là, người bên cạnh Như Mạn lúc này là cậu chứ không phải ông bạn tốt kia.
Từ nhỏ đến giờ, Ông Như Mạn đối xử với cậu đều rất tốt, thậm chí có đôi khi so với Ông Như Vọng còn tốt hơn, nhưng rõ ràng như vậy lại càng làm cho cậu cảm thấy so với Ông Như Vọng cậu không hề quan trọng bằng, cho nên cậu vẫn luôn trưng ra bộ dáng biết điều ngoan ngoãn, hy vọng Ông Như Mạn có thể để ý mà nhìn đến mình nhiều hơn, cùng mình nói chuyện nhiều hơn một chút, cậu chỉ muốn có thêm nhiều thời gian được ở bên cạnh cô.
Hồi còn nhỏ thường hay nghĩ, nếu như bản thân cũng có một người chị gái thì tốt rồi, như thế cậu có thể không cần phải ở cùng với đôi vợ chồng biến thái kia, không cần ngày ngày phải chịu cảnh bạo lực gia đình, mỗi ngày cũng đều có thể ăn no.
Sau này tiếp xúc với Ông Như Mạn, cậu liền muốn trở thành em trai của cô.
Thế nhưng về sau mới phát hiện, bản thân không hề muốn trở thành em trai cô chút nào, mà muốn trở thành một vai trò khác, có thể hoàn toàn hiện diện trong cuộc sống của cô.
Chính là bạn đời của cô ấy.
Ông Như Mạn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/105074/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.