Chỗ làm của Vinh Lãng không ở trung tâm thành phố mà ở Tam Hoàn, là một công ty quảng cáo anh ta cùng bạn bè hùn vốn mở.
Lúc Ông Như Mạn đến, Vinh Lãng đã đứng dưới lầu chờ được một lúc lâu.
Cô bước lại gần, đây là lần đầu tiên cô đến mà không phải để thăm anh ta, không phải mang đồ ăn đến, cũng không phải chờ anh ta tan làm rồi đi hẹn hò, mà là đến để chia tay.
Vinh Lãng nắm chặt tay một lúc, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, anh ta hít một hơi dài, khẽ nhắm mắt lại rồi mở ra, sau đó nhìn cô vài giây rồi mới đi bộ tới.
"Bên cạnh có một quán cà phê, qua đó rồi nói."
Anh ta nắm lấy cổ tay cô dẫn đi, bước chân cũng vội vã, Ông Như Mạn loạng choạng vài bước mới theo sau.
Vinh Lãng không kiểm soát được lực đạo của mình, lúc cô rút tay ra, trên cổ tay trắng ngần đã in một dấu tay đỏ rực, cô nhìn một lúc, định nói gì đó nhưng lại thôi.
Hai người ngồi trong góc quán, gọi hai ly nước chanh.
"Tại sao?" Cuối cùng Vinh Lãng cũng mở miệng.
Ông Như Mạn không nhìn thẳng vào anh ta, tầm mắt dừng trên những lát chanh mỏng.
"Đầu tháng này, ngày hôm tôi hẹn anh đi xem phim, anh đã ở đâu?"
Vinh Lãng nói: "Anh có thể giải thích."
"Ừm, anh nói đi, tôi đang nghe." Ông Như Mạn làm bộ đang chăm chú, nhìn chói mắt vô cùng.
"Như Mạn, trước đây anh với cô ấy chưa hề phát sinh một chút gì cả."
"Với ai?" Ông Như Mạn cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nho/105067/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.