Edit: Phưn Phưn
Sau khi Cảnh Lỵ và Kinh Nhiên ăn sáng xong thì cùng trở về khu giảng dạy, cho đến khi cả hai đi đến lầu ba khu giảng dạy, tầng lầu nơi lớp Quản lý khách sạn.
Đột nhiên Cảnh Lỵ nắm lấy tay Kinh Nhiên.
Kinh Nhiên sững sờ bởi vì đây là lần đầu tiên có nữ sinh nắm lấy tay anh. Không biết nguyên nhân có phải do thời tiết lạnh hay không, bàn tay nhỏ bé của nữ sinh lại lạnh như băng, tay cô vừa tinh tế lại mang theo xúc cảm, không hiểu sao lại làm cho người khác cảm thấy đau lòng.
Anh nắm hai tay của Cảnh Lỵ lên, dùng hai bàn tay to của anh che lại, hỏi: "Như vậy có ấm hơn chút nào không?"
Cảnh Lỵ chỉ định nắm tay anh đi qua phòng học của mình, để cho Lâm Tuệ Vinh nhìn thấy chính mình đã qua lại với Kinh Nhiên. Không nghĩ tới Kinh Nhiên lại có hành động như vậy. Cảnh Lỵ chưa từng nắm tay con trai, nên không thể ngờ được tay của nam sinh lại vừa lớn vừa ấm áp như vậy, cô hơi thẹn thùng gật gật đầu.
Kinh Nhiên nâng tay cô lên, anh cũng cúi đầu đưa tay cô tới gần bên miệng mình, hà lớn một hơi, sau đó xoa vài cái.
Có lẽ là do thẹn thùng, Cảnh Lỵ cảm thấy da thịt toàn thân mình đều nóng lên, cô không nghĩ tới đại học bá sẽ trêu gái như vậy. Cô lén ngẩng đầu nhìn mặt Kinh Nhiên, thật ra Kinh Nhiên có một làn da không thể nói là tinh tế, tuy rằng lỗ chân lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ngay-ngo-cua-toi/3291403/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.