6
Ngay lúc móng ngựa sắp đạp lên cơ thể chúng tôi, hai tướng sĩ kia dừng ngựa, nhảy xuống, l.i.ế.m môi quan sát chúng tôi.
Công chúa tuyệt vọng nhắm mắt lại. Tôi móc từ trong n.g.ự.c ra trái l.ự.u đ.ạ.n Thư phi đưa cho, lúc định rút ngòi ném qua, thì một nam nhân cao lớn cưỡi tuấn mã tới, c.h.é.m ngang eo hai tên kia: "Ta đã nói không được ức h.i.ế.p nữ nhân."
Ặc, hào quang của nam chính đây ư?
Tôi vội nói: "Hoàng thượng và quốc sư chạy về hướng tây rồi, ngươi mau đuổi theo đi."
Công chúa hoảng sợ nhìn về phía tôi, ngay sau đó gật đầu theo.
Để bày tỏ đa tạ, nam chính cho người bảo vệ chúng tôi.
Đến tối, bắt được tất cả.
Công chúa thất hồn lạc phách, không thấy Tạ Bạch đâu, cho đứa nhỏ đi ngủ.
Tôi chân chó đến kế bên nam chính, mắt sáng quắc: "Ân nhân, ta đưa cơm cho nam nhân kia có được không?"
Hắn ta không hiểu nhưng vẫn đồng ý.
Chiến loạn kéo dài mấy tháng, nam chính thuận lợi lên làm hoàng đế. Tạ Bạch bị nhốt trong thủy lao, ta ngày ngày đến thăm hắn.
Tay chân và cổ hắn mang dây xích, dù sa sút những vẫn đẹp khó tả.
Tôi gắp miếng khoai tây đưa đến môi hắn, hắn kháng cự không ăn.
"Ta xấu xa ném nàng lại giữa đường, ta đáng tội, nàng để ta c h -ết đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-nap-ta-lam-thiep/3742105/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.