Gió đông ở Linh Thành rất lạnh, nhưng trái tim con người nơi đây rất ấm áp.
Tựa như thiếu niên thoạt nhìn có vẻ thanh lãnh, nhưng bên trong lại rất dịu dàng.
Đã được hai tháng bên nhau, Xuân Yên Chi đối với Hàn Hà đã hiểu hơn một chút. Con người Hàn Hà tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng kì thật lại rất đáng yêu. Cậu thường xuyên để ý đến những thói quen nhỏ, những sở thích của cô.
Mà mùa đông cũng sắp phải nhường chỗ cho mùa xuân.
"Sắp đến Tết rồi, mong chờ quá đi." Xuân Yên Chi lúc này đang cùng Hàn Hà đi dạo bên con sông nhỏ.
Mặt thiếu niên hơi cứng lại, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh tâm trạng: "Nhất định sẽ rất vui."
Nhưng biểu cảm của Hàn Hà sao có thể qua mắt Xuân Yên Chi, cô nhận ra cậu đang có điều gì không đúng: "Cậu không thích Tết sao?"
"Không, tớ thích."
"Hàn Hà, nhìn thẳng vào mắt tớ." Xuân Yên Chi giữ khuôn mặt chàng trai, buộc cậu phải nhìn thẳng vào cô.
Dưới ánh mắt sinh động mà kiên quyết của Xuân Yên Chi, cậu đành thỏa hiệp: "Mấy năm nay tớ luôn ăn Tết một mình."
Xuân Yên Chi há hốc.
Dưới lời kể của Hàn Hà, cô cũng biết, mẹ cậu mất từ sớm, bố cậu vì phát triển công ti ở nước ngoài nên đã lâu không về nước và có hạnh phúc mới.
Thiếu niên nói với vẻ hờ hững, dường như người trong câu chuyện không phải là cậu mà là ai khác. Thế nhưng hốc mắt Xuân Yên Chi đã sớm đỏ. Hàn Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-meo-meo-cua-toi/2547542/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.