【Sóng thần dần lắng xuống, biển trở lại vẻ yên tĩnh vốn có. Nhưng bất cứ ai cũng có thể thấy, đây không gì khác chính là khoảnh khắc bình yên trước khi thảm họa ập đến. Katherine, người đã vất vả thoát khỏi những tín đồ tà giáo, yếu ớt ngồi xổm trên mặt đất, thở hổn hển với vẻ mặt đầy sợ hãi. Katherine — đến — đây — Có một giọng nói trầm thấp gọi nàng. Katherine còn chưa kịp hoảng loạn, ánh mắt liền trở nên vô hồn, bước đi một cách mất kiểm soát đến bờ biển ở cuối khu rừng. Trong lòng nàng điên cuồng gào thét, nhưng lại không khống chế được thân thể, chỉ có thể để cho giọng nói này khống chế đi đến bờ biển ẩn giấu nguy hiểm. Ngón chân trần của cô cảm nhận được nước biển lạnh lẽo, nàng ngẩng đầu lên và nhìn thấy cảnh tượng mà cả đời này nàng sẽ không bao giờ quên. Những xúc tu khổng lồ nhô ra khỏi mặt biển, theo đó là thân hình bạch tuộc từ dưới biển sâu, lộ ra một đôi mắt khác màu. Katherine — chạy — . Ngôn Tình Sắc Katherine — chết — Cuối cùng nàng đã có thể di chuyển, vừa chạy khỏi bờ cát vừa thét chói tai. Phía sau, thần minh hóa thành hình dạng con người, đôi mắt màu xanh sẫm không có bất kỳ cảm xúc tình cảm thuộc về nhân loại. Nhân loại — chết — 】 — Trích từ《 The Wrath of Cthulhu 》 * Sâu trong biển xa khu vực phía nam đại lục, xuyên qua muôn vàn sóng gió bão táp, băng qua vùng nước chết đầy đá ngầm, một hòn đảo nhỏ chìm trong sương mù lẳng lặng đứng, giống như đã trải qua ngàn vạn năm, lặng lẽ mà thần bí, ẩn giấu nguy hiểm làm người run rẩy. Tiếng gió gào thét, một chiếc thuyền nhỏ dần dần lướt ra khỏi màn sương và dừng lại trên bờ biển của hòn đảo nhỏ này. Một số người mặc áo choàng đen xuống thuyền mang theo một chiếc lồng sắt rất lớn. Chiếc lồng này được bao phủ bởi một lớp vải nhung đen, che đi tất cả những tầm nhìn tò mò muốn nhìn trộm, chỉ để lộ đường viền chiếc lồng sắt. "Vì chủ tử!" "Vì chủ tử!" Những người mặc áo choàng đen đặt tay lên ngực và hô vang những lời kính trọng để bày tỏ tín ngưỡng của họ đối với thần minh. Sau khi hành lễ xong, người mặc áo choàng đen bước xuống khỏi thuyền với vẻ mặt cuồng nhiệt nói: "Vật tế theo yêu cầu của chủ tử đã tìm thấy được rồi!" Người áo đen bên kia cung kính hành lễ với vị thủ lĩnh áo đen, nói: "Hoan nghênh các vị trở về. Chủ tử lại yêu cầu tìm một vật tế khác. Phó thủ lĩnh đã lên đường. Bây giờ, mời thủ lĩnh phụ trách công việc hiến tế!" Thủ lĩnh áo choàng đen gật đầu, đi đến tế đàn sâu trong hòn đảo. Các hoạt động hiến tế thông thường được tổ chức bởi phó thủ lĩnh, gã phụ trách các sự vụ khác nên cũng không đặc biệt khéo léo trong việc này. Nhưng dù vậy, gã vẫn không muốn có bất kỳ sai sót nào trong lần hiến tế này. Gã cực kỳ tôn thờ thần minh, đương nhiên sẽ không thể chịu đựng được bất kỳ sơ suất hay chuyện bất kính nào đối với thần minh, đặc biệt là đối với một buổi hiến tế quan trọng như vậy! Vì vậy, gã phải chuẩn bị ngay từ bây giờ, đối với vật tế được thần minh yêu thích vô cùng, gã phải hết sức cẩn thận và dùng toàn lực để dâng lên thần minh một lễ vật thành kính, hoành tráng nhất! Chiếc lồng khổng lồ được cẩn thận khiêng lên xe ngựa và chở đến ngọn núi cao nhất phía xa. Bên trong lồng, quái vật đang hôn mê khẽ mở mắt, đôi mắt xanh vốn có của hắn dần dần trở thành màu xanh lam đậm. Hắn cảm nhận được sự tồn tại của chủ thể. Bên dưới hòn đảo, Cthulhu ở nơi đáy biển sâu cuộn tròn xúc tu trầm mặc không muốn nói, có chút muốn từ chối tiếp nhận loại vật tế xấu xí kinh khủng này. Nhân loại đáng yêu của hắn đâu? Đầu óc những tín đồ có phải có vấn đề không? Hắn đưa pho tượng cho họ, còn nói rõ khi có ánh sáng phát ra chính là người hắn muốn tìm, như thế nào lại mang mảnh nhỏ này về đây? Cthulhu, hàng năm không quan tâm đến mọi thứ, trầm ngâm suy nghĩ, cảm thấy rằng có lẽ chính mình đã thu nhận một đám ngu ngốc làm tín đồ. * 【Tuyên bố nhiệm vụ như sau: Nhiệm vụ cơ bản: Thuận lợi sống sót đến khi cốt truyện kết thúc. Nhiệm vụ thất bại = trừ một mạng sống, tương đương bị xóa sổ. Nhiệm vụ nhánh một: Sinh tồn trên đảo R'lyeh hai ngày. Nhiệm vụ thành công: Khen tặng 5000 điểm thưởng. Nhiệm vụ thất bại: Không trừng phạt. 】 Khi thông báo vang lên, dinh thự nam tước Barrow ở đế đô San Lorenzo vẫn chìm trong im lặng. Nam nhân tuấn mỹ tóc vàng cùng thiếu nữ xinh đẹp mỹ lệ ôm nhau nằm trên giường lớn phủ chăn bông mềm mại, ngủ thật sâu. Nam nhân tóc vàng đột ngột mở mắt ra, rõ ràng hắn đã bị đánh thức bởi thông báo từ Chủ Thần. Đôi mắt mê mang ban đầu nhanh chóng trở nên tỉnh táo, biểu cảm của hắn cũng biến thành không thể tin được. Chủ Thần tuyên bố nhiệm vụ, điều này có nghĩa là cốt truyện đã bắt đầu rồi? Hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng nép trong ngực, thiếu nữ vẫn đang say giấc nồng, làn da trắng nõn trông vô cùng trắng trẻo dịu dàng trong ánh ban mai, nhưng hắn lại càng quen với khuôn mặt xấu xí biến dạng trong thế giới tinh tế hơn. Vì vậy dù thiếu nữ lúc này có xinh đẹp đến đâu thì hắn cũng chỉ cảm thấy buồn nôn mà thôi. "Chết tiệt!" Nam nhân tóc vàng, cũng chính là Andrew, trầm giọng mắng một tiếng, đẩy thiếu nữ ra khỏi vòng tay mình, đứng dậy mặc lại quần áo, ánh mắt đầy tức giận. Tên buôn chết tiệt đó đã lừa gạt hắn! 《The Wrath of Cthulhu》 là thế giới cấp A, độ khó vượt ải cũng không thấp, đương nhiên hắn sẽ không tới đây làm nhiệm vụ mà không có chuẩn bị. Rất lâu trước khi hắn xác nhận chọn nhiệm vụ ở đây, hắn đã tìm thấy một tên tình báo có tin tức thông linh trong không gian luân hồi, mua chiến lược để dễ dàng qua cửa nhiệm vụ này. Mặc dù thế giới đây là thế giới ma thuật cấp thấp nhưng có một vị thần minh hàng thật giá thật, trong cốt truyện là vị này vẫn luôn ngủ say dưới đáy biển để không dẫn đến sự hủy diệt của thế giới, điều này cho thấy lực lượng của vị thần minh mạnh mẽ đến mức nào. Có lẽ cũng vì thế mà mà các nhiệm vụ do Chủ Thần tuyên bố không khó, đương nhiên phần thưởng cũng không phải rất cao. Trước khi đội của hắn đến đây, đã có rất nhiều người qua cửa, nhưng cũng chỉ có rất ít người thật sự có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của cốt truyện. Nhiều lắm thì cũng được tính là người qua đường đi ngang qua sân khấu thôi, còn lâu mới thực hiện được mục tiêu thực dân. Nhưng luôn có ngoại lệ, đội đứng đầu trong không gian luân hồi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ẩn — hủy diệt thế giới! Thúc đẩy thành công tiến độ thực dân của Chủ Thần! Đội đạt được hạng nhất này là Đội Luân Hồi mạnh nhất trong toàn bộ không gian luân hôi, đã hoàn thành vô số nhiệm vụ có độ khó cao, giúp Chủ Thần thực dân được gần mười Thế Hầu, hỗ trợ nắm bắt thông tin vị trí của nhiều thế giới nhỏ khác. Đội trưởng của đội đứng đầu này cũng là kẻ mạnh số một thật sự trong không gian luân hồi, và là cường giả mà Andrew ngưỡng mộ nhất. Phải biết rằng, kẻ mạnh số một này chẳng qua xuất thân từ một khu ổ chuột lụp xụp, có thể từ một kẻ vô danh đi đến vị trí cường giả như hiện tại, làm sao có thể không nhận được ngưỡng mộ, kính nể từ trong tâm? Andrew đã mua thông tin để thông qua nhiệm vụ dễ dàng và nhiệm vụ ẩn từ tay tên buôn tình báo. Đó là công lược Katherine, sau đó sử dụng Katherine để mê hoặc thần Cthulhu, cuối cùng là hủy diệt thế giới với sự giúp đỡ của con quái vật bạch tuộc đó. Trên thực tế, kế hoạch này nghe có vẻ đầy sạn, đặc biệt là đối với nhân loại khuyết thiếu cảm xúc tình cảm ở thế giới tinh tế mà nói, bọn họ rất khó để tin rằng một vị thần minh siêu việt sẽ thật sự yêu một thiếu nữ nhân loại bình thường, yêu cầu gì cũng có thể đáp ứng. Nhưng kỳ diệu là đội hạng nhất cũng làm theo như vậy đã thông qua nhiệm vụ ẩn mà không hề có người tử vong, tiền thưởng cũng kiếm được max số điểm. Bọn họ dường như cũng phát hiện ra Katherine này rất dễ dàng bị công lược, họ không xem nhẹ Katherine như những Đội Luân Hồi khác mà ngược lại. Họ cố gắng thực hiện kế hoạch vô lý đó, không ngờ lại thành công như vậy, thông qua thiếu nữ yếu ớt họ liền đã khống chế được Cthulhu, hủy diệt thế giới. Andrew quay đầu nhìn thiếu nữ nằm trên giường vẫn chưa tỉnh lại, ánh mắt u ám. Nhưng điều đó cũng đòi hỏi con quái vật Franken phải yêu nữ nhân ngu ngốc này trước! Bây giờ cốt truyện đã bắt đầu từ lâu như vậy rồi, mà Katherine và Franken này lại chưa bao giờ gặp nhau! Kế hoạch của hắn đã thất bại! Mẹ nó! Andrew nghĩ đến số điểm thưởng lớn mà hắn ta đã trả cho tên buôn, đau lòng đến mức huyệt Thái Dương nhức nhối không ngừng. Không, ta không tin, làm thế nào mà cốt truyện lại có thể thay đổi dễ dàng như vậy! Nữ nhân này phải có tác dụng khác. Katherine, người vừa thức dậy sau giấc ngủ say, mở đôi mắt xanh lục bảo âu yếm nhìn người đang đứng bên giường, người yêu đã cùng cô trải qua một buổi tối đầy lửa nóng. Cô định trao một nụ hôn chào buổi sáng, nhưng nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của người yêu. "Có chuyện gì vậy, thân ái? A!!! —" Katherine bị đánh bất tỉnh. Andrew liếc nhìn thiếu nữ với đôi mắt lạnh nhạt, dùng tấm khăn trải giường tùy tiện quấn người lại rồi lặng lẽ rời khỏi dinh thự. * Đế đô ma pháp Kailance Một vài người đàn ông vội vã đi xuyên qua đám đông thưa thớt trên phố, bước vào một quán rượu chưa mở cửa. Người đàn ông vạm vỡ lấy chìa khóa ra, mở cửa và bước vào quán rượu trống trải này, ngồi trên chỗ của mình với sắc mặt âm trầm. "Tiền bối, chúng ta phải làm sao đây? Đây là đang xảy ra chuyện gì, chúng ta vẫn theo kế hoạch ban đầu sao?" Nữ nhân tóc đỏ từ bên trong quán rượu đi ra, trìu mến hỏi nam nhân. Người đàn ông lực lưỡng có mái tóc rối tung màu hạt dẻ giống sư tử, cùng bộ râu quai nón che gần hết khuôn mặt, khiến người ta khó nhìn thấy vẻ mặt của hắn. "Đương nhiên là không, trước mắt chúng ta phải tới hòn đảo đó ngay lập tức!" Người đàn ông lấy một khẩu súng từ trong ngực ra chà lau, giọng điệu rất bình tĩnh. "Vậy thì... tôi sẽ chuẩn bị ngay!" Nữ nhân tóc đỏ do dự, thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn liếc qua, lập tức hạ quyết tâm, quay vào phòng thu dọn đồ đạc. Sau khi nữ nhân tóc đỏ rời đi, những người trên bàn rượu đều im lặng. Người đàn ông cầm đầu nhìn bọn họ trong chốc lát, chế nhạo nói: "Được rồi! Ta biết các ngươi mới tới còn rụt rè, nói chuyện đi, ai không muốn đi thì cứ nói, các ngươi có thể rời đi! Ta cũng không có thời gian tai xách nách mang mấy đứa nhỏ theo! " Những người luân hồi khác trên bàn đều nhìn về phía hai người mới với ánh mắt giễu cợt và khinh bỉ. Tổng cộng ba newbie được chọn cho nhiệm vụ này, một trong số đó là nữ nhân tóc đỏ, và hai người còn lại cũng ở đây. Hai người mới này đều là đàn ông, một người hơn ba mươi tuổi, một người ngoài bốn mươi, đều rất thành thật và trầm lặng. Người đàn ông hơn ba mươi có khuôn mặt châu Á, ánh mắt có hơi lảng tránh, nhưng vẫn lấy hết can đảm và nói: "Tôi sẽ tham gia!" Người đàn ông râu quai nón gật đầu, nhìn về phía người còn lại khoảng bốn mươi tuổi có khuôn mặt Âu Mỹ bên cạnh. Người đàn ông trung niên lau mồ hôi trên trán, chậm rãi nói: "Thật xin lỗi, tôi... tôi còn có gia đình, tôi không thể chết được, tôi lựa chọn rời đi!" Người đàn ông râu quai nón không nói tiếng nào, chỉ vào cánh cửa khép hờ, trong mắt đầy vẻ khinh thường. Người đàn ông trung niên đỏ mặt, lao ra khỏi quán rượu mà không thèm nhìn lại. Chẳng mấy chốc, nữ nhân tóc đỏ cũng thu dọn xong đồ đạc, cô ta rất thông minh, thấy không khí trong quán hơi cứng đờ, cô ta liền lẳng lặng ngồi vào chỗ trống sau khi người đàn ông trung niên rời đi mà không hỏi thêm câu nào. "Được rồi, bây giờ phế vật đã đi, chúng ta bắt đầu nói chuyện chính!" Người đàn ông râu quai nón vỗ tay, thu hút sự chú ý của mọi người. "Mọi người gần đây làm việc chăm chỉ, thu thập được không ít tài nguyên! Ta đã báo cáo những thứ này với đội trưởng, ta sẽ thưởng cho các ngươi khi trở lại không gian luân hồi, các ngươi đừng lo lắng về việc tổ đội trực tiếp nuốt đồ của các ngươi." Đám người luân hồi thở phào một hơi nhẹ nhõm. "Tuy nhiên, vừa rồi mọi người cũng đã nghe thông báo từ Chủ Thần. Rõ ràng là cốt truyện đã thay đổi! Điều này rất bất lợi cho những người dựa vào cốt truyện làm nhiệm vụ như chúng ta, nhưng cũng không đến mức sơn cùng thủy tận(*)!" Hắn nhìn biểu tình đầy chờ mong của mọi người rồi nói tiếp: "Ta đã hỏi đội trưởng rồi, trước tiên chúng ta sẽ tập hợp trên đảo R'lyeh, đến lúc đó đội trưởng sẽ có cách kiếm thật nhiều điểm thưởng cho tất cả chúng ta!" (Sơn cùng thủy tận: Nơi sơn cùng thủy tận cũng là nơi cuối cùng. Cái cuối cùng của con đường, của kế sinh nhai đồng nhất với sự bế tắc, không lối thoát và tuyệt vọng. Đó là khi hoàn cảnh, cuộc sống dồn con người đến chân tường, vào ngõ hẻm, không còn con đường nào khác ngoài con đường duy nhất, con đường cuối cùng.) (theo google) Mọi người hoan hô, cả người đàn ông râu quai nón cũng nở nụ cười. "Hãy tin tưởng vào đội trưởng! Phải biết rằng đội trường chính là cường giả có thể cứu chúng ta khỏi tuyệt cảnh vô số lần! Không cần lo lắng!" Trong mắt người đàn ông cường trán tràn đầy tín nhiệm vào đội trưởng Andrew. Hắn thực sự không phải là thành viên ban đầu của đội này, nửa chừng hắn mới gia nhập. Nhưng nguyên nhân chính cũng vì vậy, hắn đã trải qua rất nhiều sự tranh đấu trong đội ngũ nên hắn mới hiểu được rõ ràng hơn ưu điểm của Andrew trong vai trò đội trưởng. Trong không gian luân hồi nơi quyền lợi, lợi ích được coi trọng, có rất ít đội trưởng có trách nhiệm và cường đại như vậy! Vì vậy, hắn rất ngưỡng mộ Andrew, có thể nói là người trung thành nhất với đội trưởng trong toàn đội, trình độ này so với fan cuồng cũng không khác là bao. Người đàn ông râu quai nón cất súng, ánh mắt cũng lộ rõ vẻ mong đợi. Bọn họ đã hòa nhập vào thành phố theo phân phó của đội trưởng, và luôn chờ đợi những tín đồ theo Cthulhu đến tìm vật tế thần, sau đó lừa gạt gia nhập vào, cuối cùng thành công bước lên hòn đảo nếu không có ai dẫn đường sẽ bị lạc trong đại dương vô tận! * Tàu bay được trang hoàng xa hoa cất cánh, máy hơi nước đang hoạt động ầm vang rung động. Tàu bay dần lên cao, thâm nhập mà bay vào bên trong tầng mây trắng. Đứng trên đài quan sát bên trong tàu bay, không trung xanh thẳm giống như chỉ cần đưa tay liền có thể chạm vào được. Chu Vũ nhìn bầu trời, nhưng ánh mắt như nhìn thấy một nơi rất xa, và nơi đó tên là — R'lyeh. - ---------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]