Chu Vũ hết đường chối, gương mặt đỏ ửng.
Không, không phải, em ấy còn rất nhỏ, cậu không cầm thú đến mức như vậy!
Nhưng nhìn thái độ của cha Chu, Chu Vũ cũng biết, vì hiểu lầm này mới là nguyên nhân chủ yếu làm người cha giàu số một này đồng ý dứt khoát như vậy. Cho nên cậu cũng không biện minh gì nữa, cúi đầu một cách cam chịu.
"Thằng nhãi con đúng là giống cha, cha con cũng đến sơ trung năm đó liền.... Khụ khụ, không đề cập tới chuyện này, tóm lại, nếu là người trong lòng của con, làm tròn thành con dâu chưa vào cửa của Chu gia, cha cũng không cổ hủ như ông nội con, con muốn đòi lại công bằng cho con bé thì làm thôi, hoàn cảnh của con bé cũng quá đáng thương rồi." Đương nhiên Chu Quốc Thiên đã điều tra luôn hoàn cảnh của Phong Hạnh, đầy cảm thán giống như nhớ tới bản thân lúc nhỏ.
Chu Vũ tiếp tục gật đầu trong yên lặng, thừa nhận hết hiểu lầm này. Tất cả cũng vì có thể lôi hung thủ ra ngoài ánh sáng, trả lại công lý cho Phong Hạnh, hy vọng em sẽ không trách anh đã làm bẩn danh dự của em.
Ở một góc trong phòng khách nơi mắt thường không thấy được, một đoàn sương đen giống như bị động kinh hết thu nhỏ rồi lại phình to, phập phồng cả buổi, cuối cùng hóa thành một cái bóng đen chui vào góc trên gác mái, cố gắng đè nén lại tiếng cười khì khì rợn tóc gáy.
Bên trong Quỷ Vực tại bệnh viện, thi thể tự giấu mình trong ngăn tủ cũng cứng người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-luon-thanh-boss-phim-kinh-di/1139878/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.