Quăng cái túi xách vào cái ghế bên cạnh,Hướng Cốc Vũ vội nằm xuống giường nghỉ ngơi.Trực ca đêm thật sự ai nói không mệt là nói dối! Chạy đôn chạy đáo cứ vừa lơ mơ một lú vì mệt mỏi lại phải nhìn đồng hồ xem giờ để đo huyết áp,đi kiểm tra từng phòng bệnh nhân,thực sự là rất mệt mỏi,lại vô cùng áp lực.Chẳng may sơ sểnh ngủ đã mắt cái là không chừng có bệnh nhận sẽ nguy hiểm tính mạng.
Vừa đúng 6h sáng hết ca trực cô liền chạy vội về cái ổ của mình để nghỉ ngơi.
"Reng...reng...." vừa nghe thấy tiếng điện thoại,hàng lông mày của Cốc Vũ vừa thả lỏng đã nhíu chặt lại.Ai lại gọi điện đến làm phiền đúng lúc như vậy?Đừng nói lại phải trực ca sáng nha?! Mắt vẫn nhắm,tay cô quơ loạn trong chiếc túi xách,lấy được chiếc điện thoại ra cô nhìn chằm chằm vào cái tên trên màn hình đang sáng rực: phụ thân đại nhân gọi đến a!
"Alo papa" cô mệt nhọc cất tiếng,cố dùng hết tất cả sức lực của mình
"Con gái cưng,sao vậy?Ai ăn hiếp con,nói ba nghe?Ba lấy tiền đè chết nó!" giọng Hướng Kình Lực từ thương yêu lo lắng chuyển sang tức giận,ngữ khí lú trầm ấm lúc đanh lại không hài lòng,thiên biến vạn hóa, thật đúng là giọng nói của 1 nhà ngoại giao tài ba. ~.~
"Không có không có,con là đi bộ lúc nãy nên mệt thôi" cô vội ngồi bật dậy nói,nếu để lão bố can thiệp vào không chừng ngày mai cô sẽ được lên làm viện trưởng qúa.Thực ra cô chính là thiên kim tiểu thư nhà Hướng gia nổi tiếng nhất nhì Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-soi-xam/2339198/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.