Đây là căn phòng ban đầu họ đi vào, vì bên trong không có gì ngoài một chiếc giường ngủ, tên to con nói đây là một căn phòng đang trong qua trình sửa chữa nên chưa có gì, nên bọn họ dẫn đám người đó lên tầng hai.
Triệu Kỳ Nhiễm có lẽ đã quên sự tồn tại của Lâm Di Hòa nhưng Lục Minh thì không. Đây chắc chắn là Lâm Di Hòa làm – là suy nghĩ của Lục Minh.
"Vào trong đi." Lục Minh nói khẽ với Triệu Kỳ Nhiễm.
Triệu Kỳ Nhiễm dần nhận ra chuyện gì đang xảy ra, anh khẽ đưa tay đẩy cánh cửa thì bị tên to con ngăn cản.
"Căn phòng này đã kiểm tra rồi mà! Có chuyện gì sao?"
"Không có, khi nãy vào đây dường như làm rơi đồ rồi, phòng này cũng đâu có gì trong đó, tôi đi vào lần nữa không có sao chứ!" Triệu Kỳ Nhiễm tạo thế bí cho tên to con, nếu hắn không cho Triệu Kỳ Nhiễm vào càng làm tăng thêm sự nghi ngờ.
"Được rồi!"
Đám người Triệu Kỳ Nhiễm lại một lần nữa bước vào trong căn phòng, giống như ban đầu trong căn phòng không có gì ngoài một chiếc giường, cùng một chiếc gương treo tường cỡ lớn.
Cây viết khi nãy Triệu Kỳ Nhiễm đuổi theo đang yên vị dưới chân giường. Triệu Kỳ Nhiễm bước đến nhặt cây viết đi thì cây viết không lăn đi nữa.
Đang lúc mọi người đi xung quanh xem xét lại căn phòng một lần nữa. Lục Minh cảm nhận ai đó mới chạm vào túi áo mình, anh sờ nhẹ thì bên trong xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555499/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.