Triệu Kỳ Nhiễm rất ngạc nhiên với câu nói của hai người, một bên lại cầm lên tấm ảnh, một bên giải thích cho hai người:
"Đây là Vương Văn Thức trong miệng hai người nói đến, cho đến hôm qua thì tôi vẫn biết ông ta với danh xưng "Vương Tiêu Dương", cũng là người khi nãy cùng tôi nói chuyện."
"Người đàn ông này không phải Vương Văn Thức."
Tin tức vừa nhận được khiến cho Triệu Kỳ Nhiễm cảm thấy hoang mang về mọi chuyện, "người mà anh nghĩ lại không phải người mà anh nghĩ", cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?
"Tôi sẽ không bao giờ quên được khuôn mặt của người đàn ông đó, nhưng người trên tấm ảnh này...tôi chưa từng gặp bao giờ." Hi Hòa có thể cảm nhận rõ sự bối rối trên khuôn mặt và cả tâm trạng của những người tại đây, nên anh một lần xác nhận sự thật này.
"Nói như vậy, có thể cậu tôi không phải là hung thủ của mọi chuyện."
"Cậu của anh?" Tiêu An Nhược đã trở về trạng thái của cậu, mọi người xung quanh chỉ "hơi" mở to mắt về chuyện đó, cũng không lên tiếng cần cậu giải thích mọi chuyện, vì chuyện trước mắt còn khiến họ đau đầu hơn nhiều.
"À, tôi quên nói với mọi người, "Vương hói" – cũng là chỉ huy đội cảnh sát tỉnh A là cậu của tôi. Đầu năm nay vừa chuyển đơn vị về đây, cũng hơn mười mấy năm chưa gặp rồi!" Biết được "Vương hói" có thể không phải là chủ mưu mọi chuyện, Triệu Kỳ Nhiễm có thể thoải mái nhắc đến ông ấy.
"Nhưng...khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555456/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.