"Đoàng"
Một tiếng súng vọng lại cắt đứt dòng suy nghĩ của cả hai người ngoài sân.
Triệu Kỳ Nhiễm và Tiêu An Nhược tức tốc quay lại bên trong, cảnh tượng đập vào mắt chính là hình ảnh A Lương, vết máu trên lồng ngực bắt đầu lan ra, khẩu súng trên tay như không còn lực rơi xuống sàn nhà. Triệu Kỳ Nhiễm theo phản xạ lao tới ra sức cấp cứu cho hắn, A Lương đưa tay ngăn cản anh, đôi mắt hướng về phía Tiêu An Nhược. Cậu bước nhanh tới ngồi xuống bên cạnh anh.
"Tiểu thiếu gia, tôi có lỗi với cậu, có...lỗi với đại thiếu gia. Bao năm qua...tôi chỉ nung nấu ý niệm trả thù...chỉ vì một lời của Tú Huệ...mà nhịn lại đến ngày hôm nay. A Lương này đã...chết từ mười mấy năm trước rồi...tôi không muốn bỏ lại cô ấy. Xin cậu...hiểu cho...và -----"
Cứ như thế, cậu không thể nghe được thêm lời nào của A Lương nữa, hắn đã đi, có lẽ sẽ sớm tìm được người con gái năm xưa, người mà hắn đã mỏi mòn trông đợi đến ngày gặp gỡ bao nhiêu lâu. Có thể nói, tình yêu thật rất cao cả!
A Lương chết, Tiêu An Nhược không cảm thấy buồn nhiều, có lẽ cậu đã hiểu, cho dù đối với nhiều người cái chết có đáng sợ bao nhiêu đi nữa, với hắn vẫn là sự chờ mong bao nhiêu năm tháng. Cứ coi như tiễn một người thân ra nước ngoài mà thôi, mong là khi gặp lại cô gái ấy, hai người họ sẽ có được hạnh phúc.
Việc của A Lương kéo theo cảnh sát đến Tiêu gia rất nhiều, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555413/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.